Chỉ một câu bố nói, nam sinh năm 2 lập tức rời thành phố để về nhà ngay trong đêm

Đông, Theo Đời sống & Pháp luật 22:55 21/09/2025
Chia sẻ

Giữa nhịp sống hối hả, chỉ một câu nói thôi cũng đủ kéo trái tim trở về nhà.

Sống xa nhà, mỗi ngày đều mang những lo toan và thói quen mới. Việc học tập, sinh hoạt, rồi cả những lúc nhớ nhà, đều trở thành một phần không thể tránh khỏi của cuộc sống sinh viên. Thỉnh thoảng, chỉ một lời nhắn nhủ từ gia đình cũng đủ khiến người ta dừng lại, suy nghĩ, và thậm chí thay đổi quyết định trong chốc lát.

Trung Linh, nam sinh năm hai ngành kinh tế một trường đại học lớn tại Trung Quốc, đã trải qua gần hai năm sống xa gia đình. Thành phố nơi cậu học tập nhộn nhịp, đông đúc, và đôi khi khiến cậu cảm thấy lạc lõng giữa dòng người vội vã. Những ngày đầu xa nhà, Linh phải tự lo tất cả: nấu ăn, giặt giũ, học tập, đi lại. Dần dần, cậu quen với nhịp sống này, nhưng vẫn không tránh khỏi những lúc mệt mỏi, áp lực, hay đơn giản là nhớ nhà đến mức muốn khóc.

Một buổi chiều cuối tuần, khi vừa kết thúc buổi học nhóm dài gần ba tiếng, điện thoại của Linh vang lên. Đó là cuộc gọi từ bố cậu. Trung Linh nhấc máy, nghe giọng bố trầm ấm: "Con ơi khỏe không, mấy nay bố mẹ không gọi được cho con. Bố mẹ nhớ con lắm".

Câu nói ngắn ngủi, bình thường nhưng lại khiến Linh dừng mọi suy nghĩ khác. Không cần biết vì lý do gì, chỉ cảm nhận được sự quan trọng trong giọng nói của bố, Linh lập tức quyết định về nhà ngay trong đêm.

Chỉ một câu bố nói, nam sinh năm 2 lập tức rời thành phố để về nhà ngay trong đêm- Ảnh 1.

Đặt chân về nhà, mới nhận ra bình yên đôi khi chỉ đến từ sự quan tâm thầm lặng.

Trong khoảnh khắc ấy, Linh cảm thấy một loại cảm giác vừa lạ vừa quen: một sự thôi thúc từ trái tim, vừa nhẹ nhàng nhưng đủ mạnh để khiến mọi lo lắng về bài tập, nhóm học hay deadline tạm gác lại. Cậu gói ghém hành lý, chuẩn bị cho chuyến đi đêm dài hơn bốn tiếng về quê. Trên xe, nhìn ra ngoài khung cửa sổ, thành phố vẫn nhộn nhịp với ánh đèn và tiếng xe, Linh cảm thấy lòng mình bình yên đến lạ.

Cậu nhớ lại những tháng ngày học xa nhà: những bữa ăn một mình, những đêm học bài muộn không ai cạnh bên, những lần nhắn tin về nhà chỉ để nghe bố mẹ hỏi han vài câu đơn giản... Những ngày ấy, Linh tưởng mình đã quen với việc tự lập, nhưng câu nói hôm nay của bố khiến cậu nhận ra rằng, sự bình yên mà gia đình mang lại là điều mà bất kỳ áp lực hay thành tựu nào cũng không thể thay thế.

Khi xe dừng trước cổng nhà, trời đã khuya. Linh bước xuống, hít một hơi thật sâu, cảm nhận mùi quen thuộc của làn gió quê, mùi bếp núc, mùi sách vở cũ. Bước vào nhà, cậu thấy bố đứng ở cửa, ánh mắt đầy lo lắng và quan tâm. Không cần lời giải thích nào thêm, chỉ nhìn thấy bố, Linh cảm thấy mọi áp lực, mọi mệt mỏi đều tan biến. Cậu ngồi xuống, không kìm được nước mắt, nhưng đây là những giọt nước mắt của sự nhẹ nhõm, của cảm giác được trở về đúng nơi mình thuộc về.

Sáng hôm sau, khi nắng sớm len qua cửa sổ, Linh ra ngoài, đi dạo quanh sân nhà, hít thở không khí trong lành. Những con đường quen, những mái ngói đỏ, những cánh đồng xanh bát ngát trước mắt khiến cậu nhận ra giá trị của những điều giản dị nhất: gia đình, mái nhà, và tình yêu thương không lời nhưng luôn hiện hữu. Xa nhà lâu mới thấy, những thứ tưởng như nhỏ bé lại là điều quan trọng nhất.

Trung Linh học được rằng, trưởng thành không chỉ là tự lập, mà còn là biết nhận ra khi nào cần dừng lại, quay về và tìm lại sự bình yên. Gia đình không chỉ là nơi để dựa vào khi mệt mỏi, mà còn là nơi giúp con người hiểu rõ bản thân, thấy giá trị của từng khoảnh khắc nhỏ trong cuộc sống. Chỉ một câu nói giản dị của bố hôm đó đã giúp Linh nhận ra điều này, và cũng là lời nhắc nhở rằng, trong nhịp sống hối hả, đừng bao giờ quên nơi mình thuộc về.

Đêm hôm ấy, ngồi bên cửa sổ phòng mình, Trung Linh nhìn ra khoảng trời rộng lớn ngoài kia, cảm giác bình yên tràn ngập. Thành phố vẫn đang nhộn nhịp ở phía xa, nhưng Linh không còn thấy áp lực hay lo lắng. Chỉ cần gia đình, chỉ cần sự quan tâm chân thành, chỉ cần một câu nói đúng lúc, mọi thứ đều có thể trở nên nhẹ nhàng hơn. Và cậu biết rằng, dù quay trở lại thành phố học tập vào ngày mai, trong lòng vẫn luôn mang theo cảm giác ấm áp, bình yên mà chuyến về đêm hôm nay mang lại.

Theo Sohu

TIN CÙNG CHUYÊN MỤC
Xem theo ngày