Tết luôn là khoảng thời gian đặc biệt trong năm, là dịp để mọi người sum họp, nghỉ ngơi và nhìn lại một năm đã qua. Với nhiều người, thưởng Tết là niềm vui lớn, là phần thưởng cho những nỗ lực cả năm. Tôi cũng không ngoại lệ, tôi trân trọng khoản thưởng này. Nhưng năm nay, tôi tự nhận ra mình không muốn khoản thưởng Tết quá cao, và thực ra, cảm giác này xuất phát từ nhiều lý do rất cá nhân mà tôi muốn chia sẻ.
Lý do đầu tiên là áp lực chi tiêu. Khi nhìn thấy con số lớn trên giấy thưởng, người ta thường tự nhủ: “Phải tiêu cho xứng đáng một năm vất vả.” Tôi cũng từng như vậy, từng mua sắm quá tay, đi du lịch quá tốn kém, và sau Tết cảm thấy hụt hẫng vì tiền thưởng biến mất nhanh hơn dự tính. Thật ra, niềm vui ngắn hạn không bằng sự an tâm lâu dài. Tôi nhận ra rằng một khoản thưởng vừa đủ lại giúp tôi vừa có thể tận hưởng Tết, vừa kiểm soát được chi tiêu, và cảm giác này nhẹ nhàng hơn nhiều so với áp lực phải chi tiêu thật xứng đáng với con số lớn.
Thứ hai, mức thưởng quá cao đôi khi tạo ra kỳ vọng trong tương lai. Tôi thấy nhiều người xung quanh luôn mong mỏi thưởng cao năm nay, và không ít người lo lắng nếu năm tới con số này không bằng hoặc vượt năm nay. Tôi cũng nhận ra, nếu thưởng quá cao, tôi sẽ tự tạo áp lực cho bản thân để “phải xứng đáng với số tiền đó” trong năm tiếp theo, làm việc nhiều hơn, căng thẳng hơn. Thực ra, thưởng Tết chỉ là một phần của cuộc sống, và nếu nhìn nhận nó quá quan trọng, áp lực tâm lý sẽ khiến niềm vui ban đầu mất đi. Vì vậy, một khoản thưởng vừa phải, hợp lý với nỗ lực của bản thân trong năm, với tôi lại là lựa chọn tốt hơn.
Thứ ba, vấn đề công bằng trong nội bộ. Tôi không muốn thưởng quá cao vì lo ngại nó tạo cảm giác chênh lệch với đồng nghiệp. Trong môi trường công sở, sự so sánh và cảm giác bất công dù nhỏ cũng có thể ảnh hưởng đến tinh thần làm việc và mối quan hệ đồng nghiệp. Tôi thấy thưởng Tết hợp lý, vừa đủ với mọi người, vừa phản ánh đúng hiệu quả công việc, vừa tạo ra sự công bằng, lại giúp môi trường làm việc bền vững và dễ chịu hơn. Tôi không cần nhận một khoản tiền quá lớn nếu điều đó làm đồng nghiệp khó chịu hoặc khiến quan hệ nội bộ mất cân bằng.
Thứ tư, tập trung vào giá trị dài hạn thay vì giá trị tức thời. Tôi nhận ra rằng tiền thưởng cao đôi khi mang lại niềm vui rất ngắn, có thể tiêu hết trong vài ngày hoặc vài tuần. Tôi muốn sử dụng khoản tiền này theo cách có chiến lược: dành một phần để tiết kiệm, đầu tư hoặc trải nghiệm những điều thực sự có ý nghĩa. Một món quà Tết vừa phải thôi, nhưng được dùng một cách thông minh, giúp tôi có cảm giác an toàn tài chính và chuẩn bị cho những kế hoạch dài hạn, lại quý giá hơn nhiều so với con số lớn mà không biết phải làm gì với nó.
Cuối cùng, giữ cho mình sự cân bằng về cảm xúc và EQ. Khi thưởng quá cao, tôi từng nhận thấy mình dễ bị chi phối bởi cảm xúc: vui quá mức, so sánh với người khác, hoặc tự tạo áp lực để tiêu tiền sao cho “xứng đáng.” Một khoản thưởng hợp lý giúp tôi giữ được sự bình tĩnh, tập trung vào những gì quan trọng, và duy trì tư duy tài chính thông minh. Tôi nhận ra niềm hạnh phúc thực sự không đến từ con số thưởng lớn, mà từ việc biết dùng tiền đúng cách, không bị chi phối bởi lòng tham hay áp lực từ xã hội.
Nhìn lại, tôi thấy việc không muốn thưởng quá cao không phải là suy nghĩ tiêu cực hay ích kỷ. Thực ra, đó là cách tôi tự chăm sóc bản thân, cân bằng cảm xúc và quản lý tài chính. Tôi muốn thưởng Tết là niềm vui, là sự ghi nhận cho nỗ lực, nhưng đồng thời cũng là cơ hội để suy nghĩ về cách sử dụng tiền thông minh và có trách nhiệm. Một khoản thưởng vừa phải mang lại nhiều giá trị hơn tôi tưởng: sự an tâm, niềm vui trọn vẹn, sự công bằng trong môi trường làm việc và cảm giác làm chủ tài chính của chính mình.
Tết năm nay, tôi muốn thưởng Tết là câu chuyện của trải nghiệm, không phải con số. Tôi muốn nhận phần thưởng vừa đủ để tận hưởng, để chia sẻ với gia đình, để đầu tư cho bản thân và kế hoạch dài hạn. Tôi tin rằng, khi nhìn nhận tiền thưởng theo cách này, giá trị thực sự của nó vượt xa con số trên giấy, và chính điều đó giúp tôi cảm thấy hạnh phúc, thảnh thơi và giàu bền vững hơn. Thật ra, đôi khi “vừa đủ” còn giá trị hơn “quá nhiều”, vì nó giúp ta sống trọn vẹn và khôn ngoan hơn.
Còn bạn, bạn nghĩ sao?