Vào một ngày đầu đông 2019, trời hanh hao nắng và những cơn gió mùa se lạnh bắt đầu ập về miền Bắc, tôi có chuyến đi thực tế đến Thái Nguyên - thăm đội bóng đá nữ đang thi đấu tại giải Vô địch bóng đá nữ Quốc gia 2019 - giải bóng đã nữ cấp cao nhất trong hệ thống của VFF.
Là một đội bóng chuyên nghiệp tham gia giải VĐQG, và vừa giành Huy chương đồng tại Cúp Quốc gia 2019, tôi nghĩ các nữ cầu thủ phải được tập luyện trong điều kiện tốt nhất: chạy trên thảm cỏ xanh mượt, ở những khu nhà khang trang rộng rãi, có đủ tiện nghi để có thể nghỉ ngơi, hồi phục tốt nhất sau những buổi tập.
Tuy nhiên khi vừa đặt chân đến đội bóng, tôi mới biết những gì tôi nghĩ trước đây đều là suy nghĩ viển vông! Đập vào mắt tôi là một khu nhà ở 2 tầng cũ kĩ của các nữ cầu thủ. Hình ảnh những căn phòng rộng rãi, thoáng mát trong tưởng tượng được thay bằng thực tế là những căn phòng nhỏ đã xuống cấp, tường tróc sơn. Các chị em phải dùng giấy dán lên để che đi những vết bong tróc của căn phòng ẩm thấp... Các cầu thủ ngủ trên những chiếc giường tầng cũ kĩ, không điều hòa, không có bình nóng lạnh để tắm vào trời đông. Cả căn phòng, chỉ có độc 1 chiếc quạt trần để xua đi cái nóng của mùa hè.
Căn phòng nhỏ đã xuống cấp với những chiếc giường tầng cũ kĩ, tường tróc sơn các em phải dán giấy lên.
Cầu thủ nhỏ tuổi nhất của đội bóng là Hà Thị Thảo, sinh năm 2006. Cô bé thân thiện chia sẻ: "Quê em mãi trong Thanh Hóa, nhưng niềm đam mê với bóng đá đã đưa em ra đây. Nhà em có 3 chị em gái, em là thứ hai.Dưới em có một em gái năm nay 10 tuổi cũng đam mê đá bóng và sắp tới sẽ ra đây tập luyện. Ước mong của em khi có tiền sẽ gửi về cho bố mẹ đỡ khó khăn và mua một đôi giày mới...".
Một đôi giày mới đáng lẽ ra là thứ rất bình thường với đa số các bạn trẻ thành thị, nhưng lại là một mơ ước to lớn chưa thể thành sự thật đối với Thảo.
Tôi còn nhớ cách đây khoảng hai tháng, khi Đoàn Văn Hậu chuyển sang Hà Lan chơi bóng cho CLB Heenrenveen, chàng cầu thủ trẻ quê Thái Bình mang theo một bộ sưu tập giày tới cả trăm triệu sang trời Âu. Đừng vội nghĩ Hậu xa xỉ! Bởi giày là món đồ cơ bản nhất của một cầu thủ đá bóng, bất kể là nam hay nữ. Một đôi giày tốt giúp cầu thủ tránh những chấn thương không đáng có trên sân tập. Một đôi giày tốt giúp cầu thủ có những pha xử lý bóng chính xác hơn...
Nhưng với Thảo nói riêng và các cầu thủ bóng đá nữ Thái Nguyên nói chung... một đôi giày mới vẫn là niềm mơ ước lớn lao khi mùa giải 2019 đã khép lại, và toàn đội đang hối hả chuẩn bị cho những mục tiêu tiếp theo trong năm 2020 sắp tới.
Giày thi đấu của các em chỉ là những đôi giày cũ, hàng rẻ tiền mua ở ngoài chợ. Hết mùa giải 2019, nhà tài trợ TNG sẽ nói lời chia tay với bóng đá nữ Thái Nguyên. Và ước mơ "có tiền sẽ mua một đôi giày mới" của Thảo có thể sẽ ngày càng xa vời...
Bộ sưu tập giày mang sang Hà Lan của Đoàn Văn Hậu - cầu thủ trẻ trưởng thành từ lò đào tạo Hà Nội T&T (sau này đổi tên thành Hà Nội FC).
Sau khi xem bộ sưu tập giày của Đoàn Văn Hậu, không chỉ Hà Thị Thảo, mà bất cứ cầu thủ nữ nào của CLB Thái Nguyên cũng trầm trồ ao ước. Họ khát khao có được một đôi giày thôi ư? Đúng một phần, bởi đó chỉ là phần nổi của tảng băng chìm. Sâu xa hơn, họ mong được như Đoàn Văn Hậu, Quang Hải - trưởng thành trong một CLB mạnh tiềm lực về tài chính như Hà Nội FC, để có thể chuyên tâm vào tập luyện, không phải lo cơm, áo, gạo, tiền, để không phải lo "sống sót" qua mùa đông mà không có bình nóng lạnh, để có tiền gửi về quê nhà phụ giúp bố mẹ hàng tháng...
Băng qua khu nhà ở cũ kĩ kể trên, tôi xuống dưới sân tập luyện và cũng là địa điểm thi đấu của CLB bóng đá nữ Thái Nguyên. Bằng mắt thường tôi cũng thấy được mặt sân gồ ghề, không bằng phẳng, cỏ loại lá to, mọc dày không được cắt tỉa ảnh hưởng rất nhiều đến những tình huống xử lí của các cầu thủ. Những đôi găng tay sờn rách, những quả bóng cũ vẫn được tiết kiệm dùng dể tập luyện hằng ngày.
Những đôi găng tay cũ, sờn rách vẫn được các em sử dụng trong những buổi tập hàng ngày.
Tuy nhiên các cầu thủ vì đam mê với trái bóng vẫn cố gắng chăm chỉ tập luyện. Buổi tập có không khí vui vẻ, đầy ắp tiếng cười. Dù điều kiện thiếu thốn nhưng các em vẫn rất thân thiện, chia sẻ với chúng tôi nhiều thứ về gia đình, cuộc sống, về tình cảm mà các cầu thủ và các thầy dành cho nhau. Dù khó khăn nhưng các em vẫn sẽ quyết tâm vượt qua vì một niềm đam mê với trái bóng.
Dù có khó khăn nhưng các cầu thủ vẫn vui vẻ, chăm chỉ tập luyện.