Nhân vật là một người mẹ 46 tuổi, có 2 con (một gái, một trai) . Vợ chồng chị có thu nhập cộng lại khoảng 14 triệu đồng/tháng . Thế nhưng, sau 6 năm, gia đình chị đã để dành được 3 00 triệu đồng , nhờ vào những thói quen tiết kiệm nhỏ nhưng bền bỉ.
Quần áo nhỏ hoặc đồ mặc hằng ngày, chị đều giặt tay. Nước giặt sau đó được tận dụng để xả bồn cầu hoặc lau nhà. Cách này vừa tiết kiệm điện, vừa kéo dài tuổi thọ quần áo.
Gia đình chị chủ yếu ăn cơm, xào nấu đơn giản. Khi có thể, chị nấu nhiều vào bữa trưa để hâm lại vào buổi tối, tiết kiệm gas, điện và thời gian. Đặc biệt, chị không bao giờ gọi đồ ăn ngoài , vừa tốn kém vừa không tốt cho sức khỏe.
Nếu đi ăn cùng bạn bè hoặc gia đình, chị luôn xin gói ghém đồ thừa mang về. Chị nói: “Người khác chê keo kiệt cũng được, nhưng tôi nghĩ đó là tiết kiệm hợp lý. Đồ ăn mang về vẫn sạch sẽ, dùng cho bữa sau là tiết kiệm ngay một khoản”.
Trong nhiều năm, chị chưa từng mua túi rác. Tất cả túi nilon khi mua đồ đều được giữ lại để tái sử dụng.
Thay vì vứt đi, chị gom lại số lượng lớn, sau đó bán ở vựa ve chai. Chị còn dặn: “Phải hỏi giá trước và so sánh để tránh bị ép giá”.
Bàn chải, dép đi trong nhà, xà phòng khách sạn… tất cả đều được chị và chồng mang về để dùng dần. Chị nói: “Thay vì mua mới, những đồ này có thể dùng cho khách hoặc cho các con bạn đến chơi”.
Tủ đồ của chị chỉ có vài bộ cơ bản cho từng mùa, hạn chế lỗi mốt. Ở nhà, chị mặc đồ cũ để giữ quần áo mới lâu bền hơn.
Chị không chạy theo mỹ phẩm ngoại giá vài triệu đồng, chỉ dùng xà phòng tinh dầu, toner và kem dưỡng da nội địa . Chi phí rẻ, hiệu quả vẫn đảm bảo.
“Tôi chưa bao giờ mua túi xách quá 300 nghìn. Tôi thường dùng túi vải, vừa rẻ vừa bền” – chị chia sẻ.
Dù ba con đều học giỏi, chị hiếm khi cho học thêm ngoài trường. Thay vào đó, chị đầu tư vào sách vở, hướng dẫn con tự học. Kết quả: Cả hai đều học lực giỏi nhiều năm.
Thay vì đi nhà hàng, mỗi năm chị chỉ tổ chức sinh nhật ở nhà, nấu bữa cơm thịnh soạn và mua bánh nhỏ. Quà cho con giới hạn 200 nghìn đồng. Nhờ vậy, chi phí giảm đáng kể nhưng không khí gia đình vẫn ấm cúng.
Chị gần như không tham gia tiệc tùng tốn kém. “Tôi thấy chẳng có ý nghĩa. Tôi thích ở nhà nấu ăn cho con và tiết kiệm được khoản đáng kể mỗi năm.” – chị tâm sự.
Khoản chi tiêu | Số tiền (VND/tháng) |
---|---|
Ăn uống & chợ búa | 5.000.000 |
Điện, nước, gas, internet | 2.000.000 |
Học hành & sách vở cho 2 con | 3.000.000 |
Đi lại & xăng xe | 1.000.000 |
Y tế & phát sinh | 1.000.000 |
Mua sắm thiết yếu / quần áo | 800.000 |
Tiết kiệm | ~1.400.000 |
Tổng cộng | 14.200.000 |
Với cách phân bổ này, mỗi tháng gia đình vẫn để dành được khoảng 1,4 triệu đồng. Sau 72 tháng (6 năm), số tiền tích lũy đạt 300 triệu đồng – con số không nhỏ đối với một gia đình có thu nhập trung bình và 2 con nhỏ.
Dù bị nhiều người xung quanh chê bai, chị không bận tâm. Với chị, hạnh phúc là nuôi dạy con cái nên người, quản lý tài chính gia đình ổn thỏa và có khoản tiết kiệm dự phòng .
Trong bối cảnh vật giá leo thang, câu chuyện này trở thành một ví dụ rõ ràng: tiết kiệm không phải keo kiệt, mà là một chiến lược tài chính dài hạn .
Câu chuyện của người mẹ 46 tuổi này không chỉ là minh chứng cho “tiết kiệm nhỏ, tích lũy lớn”, mà còn gợi mở cho nhiều gia đình một lối đi thực tế. Với mức thu nhập phổ biến từ 12–15 triệu/tháng, không ít cặp vợ chồng than rằng “không đủ sống”. Nhưng rõ ràng, nếu có kế hoạch, biết ưu tiên những khoản thiết yếu, hạn chế chi tiêu phô trương và khéo tận dụng từng nguồn lực nhỏ, thì vẫn có thể để dành vài trăm triệu sau nhiều năm.
Quan trọng hơn, thói quen tiết kiệm không chỉ tạo ra tiền bạc, mà còn rèn cho con cái tư duy sống có trách nhiệm, biết quý trọng sức lao động của cha mẹ và giá trị của từng đồng tiền. Đó là tài sản vô hình, nhưng lâu dài còn quý hơn cả số tiền 300 triệu trong sổ tiết kiệm.