Thọ vì … không kỹ thuật, không thuốc sâu!
Bon (nghĩa là làng – gọi theo tiếng M’Nông) Jâng Plây thuộc xã Trường Xuân,
huyện Đắk Song, tỉnh Đắk Nông, nằm sâu trong một con đường nhỏ, gồm nhiều cụm
nhà trệt nền đất vách gỗ đơn sơ, cách thị xã Gia Nghĩa về phía Bắc hơn 14 km.
Trên đường đến bon Jâng Plây, trò chuyện với phóng viên, ông Sang Văn Minh,
Chánh văn phòng Hội Người cao tuổi Đắk Nông (Hội NCT) nhận xét: Trong danh sách
50 cụ thọ trên một trăm tuổi ở tỉnh này, hiện đến khoảng 80% số
cụ là người đồng bào dân tộc M’Nông.
Tháng 8/2014, Hội NCT tỉnh Đắk Nông đã gửi công văn cho Tổ chức Kỷ lục Việt
Nam (Vietkings) cung cấp danh sách số cụ trên trăm tuổi. Vietkings đặc biệt chú
ý đến trường hợp cụ Y N’dông với cột năm sinh ghi 1898, đã đề nghị Hội NCT
hỗ trợ thẩm tra, lập hồ sơ đề cử để VietKings xác lập kỷ lục Việt Nam.

Cụ Y N’dông
Cụ N’dông đưa chúng tôi ra phía sau thăm gian nhà riêng của vợ chồng cụ.
Chân trần, nền đất, bếp lạnh, chiếc giường gỗ cũ kỹ ọp ẹp xung quanh treo lủng
lẳng các thứ túi bịch to nhỏ. Trong gian nhà đơn sơ này, cụ có những đứa chắt
mắt xoe tròn xoắn xuýt cần kề.
Đàn con cháu đông đúc thường xuyên ghé lại thăm
hỏi, thỉnh thoảng lại cho những mớ cà xanh, lá bép, mây rừng, cá suối. Chỉ cần
bà nấu món canh thục vừa đắng vừa cay ông yêu thích, là mỗi ngày ông xơi hết ba
bát cơm. Chỉ thế thôi, đã đủ cho họ sống êm đềm bên nhau mãi cho tới bây giờ.
Trong hồ sơ đăng ký đề xuất kỷ lục Bách niên trường thọ theo mẫu của
VietKings, phần tiết lộ bí quyết trường thọ của cụ Y N’dông được ghi rất ngộ
nghĩnh mộc mạc, nguyên văn như sau: Sinh ra, lớn, đến khi trưởng thành từ lao
động sản xuất trồng cây ngô, cây lúa không có khoa học kỹ thuật, không có thuốc
men trừ sâu gì.
Sống hồn nhiên, yêu thương, êm ấm
Cụ Y N’dông dắt tay vợ là bà H’Đơi sinh năm 1920 vào gian nhà nền láng xi
măng của gia đình người con gái thứ tư, tươm tất hơn mấy căn nhà xung quanh,
chào đoàn khách đã ngồi xếp bằng dưới chiếu chờ sẵn. Cụ ngồi lên 2 chiếc ghế
nhựa các cháu bê ra. Tuổi 117, cụ Y N’dông bước vẫn thẳng lưng, gương mặt vẫn
hiển hiện đường nét quắc thước.
Cặp dái tai dài, nong rộng từng đeo khuyên ngà voi. Khuyên ngà giờ đã mất,
chỉ còn chuỗi hạt cườm đủ màu cụ đỏm dáng đeo chật cổ.
Cả đôi vợ chồng cao tuổi đều minh mẫn, nhớ rõ nhiều chuyện xảy ra trong quá
khứ. Năm 1893, thực dân Pháp bắt đầu toàn quyền cai trị vùng cao nguyên Trung phần, trong đó có khu vực sau này là tỉnh Đắk Nông. 5 năm sau, cụ Y N’dông
chào đời, được cấp giấy khai sinh, lớn lên có thẻ căn cước.

Cụ Y N’dông đã có tổng cộng 44 cháu, 20 chắt
“Năm 1979, mình đem thẻ căn cước ra xã nộp để làm cái thẻ CMND rồi giữ miết
cái thẻ CMND cho tới giờ không đổi. Già rồi, có đi ra khỏi cái bon này đâu, đổi
làm chi?” - cụ bảo.
Cả hai ông bà kể: Hồi mới lớn, hổng biết sao ông bệnh hoài, có trận ốm kéo
dài suốt năm không dậy được, cứ tưởng không thể lấy vợ. Tới hồi sắp già rồi mới
gặp bà, ông thích, cưới luôn.
Vợ chồng sống với nhau hơn bảy mươi năm, bà đẻ 14 lần, chết mất 7, còn 7 đứa.
Giờ cũng nở ra tới 44 cháu, 20 chắt đủ cỡ.
Bà H’Đơi âu yếm nhìn chồng, cười móm mém khoe: Ổng hiền lắm, không la vợ đánh
con bao giờ. Cũng không uống rượu, hút thuốc. Hồi trẻ ổng suốt ngày đi rẫy, tối
về lại hát kể sử thi từ đêm này qua đêm khác. Chắc nhờ vậy mà ổng sống lâu!
Sau khi cụ Y N’dông nhận được thiếp mừng thọ của Chủ tịch nước, cả bon Jâng
Plây lại hồi hộp chờ ngày tổ chức Kỷ lục Việt Nam đến trao bằng công nhận cụ ông
có tuổi thọ cao nhất cả nước cho cụ N’dông.
Ông Đỗ Quang Thi, Chủ tịch Hội NCT xã Trường Xuân cho biết, Hội định kỳ tổ
chức khám chữa bệnh miễn phí cho các cụ, nhất là NCT đạt kỷ lục đặc biệt như
cụ Y N’dông.
VietKings cũng đã đề cử Tổ chức Kỷ lục châu Á, Tổ chức kỷ lục Thế giới công
nhận kỷ lục cụ ông cao tuổi nhất đối với cụ, nhưng họ yêu cầu phải tìm cho ra hồ
sơ lưu trữ hành chính thời Pháp để có chứng nhận khai sinh chính xác, hoặc phải
có kết quả giám định tuổi xương bằng phương pháp y học hiện đại do cơ quan chức
năng thực hiện. Hiện VietKings chưa đáp ứng được.