Ở độ tuổi đôi mươi hay ba mươi, việc nhận lương hàng tháng thường gắn với cảm giác tự do và phấn khích. Tài khoản cứ “ting ting” đều đặn, thêm khoản thưởng dự án hay một công việc tay trái đủ để chi tiêu thoải mái, thậm chí đôi khi còn tiêu trước nghĩ sau. Nhưng khi bước vào tuổi bốn mươi, niềm vui ấy không còn đơn giản như trước. Mỗi lần tiền về tài khoản không chỉ là thu nhập, mà còn là sự bảo chứng cho năng lực, cho sự ổn định của cả một gia đình. Và cũng từ đây, nhiều người mới nhận ra nỗi sợ lớn nhất của tuổi trung niên chính là một ngày nào đó, dòng tiền quen thuộc ấy sẽ biến mất.
Ảnh minh hoạ
Điều khiến nỗi sợ này trở nên nặng nề hơn không chỉ là chi phí tăng cao, mà còn là sự thay đổi trong cách nhìn nhận.
Nếu khi trẻ, chúng ta tin rằng có thể kiếm tiền lại bất cứ lúc nào, thì ở tuổi trung niên, sự thật lại khác hẳn. Thu nhập không còn tăng nhanh, cơ hội nhảy việc ngày càng hạn chế, sức khỏe và trách nhiệm gia đình buộc mỗi quyết định tài chính phải thận trọng hơn. Một chiếc hóa đơn y tế bất ngờ, học phí cho con hay khoản tiền phụng dưỡng cha mẹ… đều là những con số cố định, lặp lại hàng tháng. Trong khi đó, viễn cảnh nghỉ hưu đồng nghĩa với việc tài khoản không còn “ting ting” đều đặn trở thành bóng mây đè nặng trong tâm trí.
Không ít người thừa nhận, cảm giác bất an ấy thậm chí lớn hơn cả nỗi lo chưa có đủ tài sản. Bởi lẽ, thu nhập đều đặn không chỉ là tiền, mà còn là sự an ủi tinh thần: rằng mình vẫn còn giá trị trong công việc, rằng gia đình vẫn có điểm tựa vững chắc. Mất đi dòng tiền ổn định, tuổi trung niên dễ rơi vào khủng hoảng, không chỉ về vật chất mà cả về lòng tin.
Ảnh minh hoạ
Chính vì vậy, càng nhiều trải nghiệm, họ càng rút ra một điều: phải chuẩn bị từ trước cho ngày tài khoản không còn đều đặn như xưa. Một quỹ dự phòng đủ để trang trải chi tiêu cả năm, những khoản đầu tư dài hạn an toàn, hay đơn giản là tạo thêm một nguồn thu nhập bán thụ động từ cho thuê nhà, gửi tiết kiệm, tham gia quỹ hưu trí… tất cả đều là cách để giảm bớt nỗi sợ. Quan trọng hơn, nhiều người bắt đầu nghĩ đến việc chuyển hướng nghề nghiệp để có thể làm việc bán thời gian, duy trì một dòng tiền nhỏ nhưng ổn định ngay cả khi đã rời khỏi guồng quay chính.
Thực ra, điều tuổi trung niên cần không phải là những cú ăn lớn, mà là sự bảo đảm rằng mỗi tháng vẫn có tiền chảy về tài khoản. Cảm giác an toàn ấy đôi khi còn quý giá hơn nhiều so với việc tăng thêm vài con số trong tổng tài sản. Và chuẩn bị cho nó càng sớm bao nhiêu, tuổi già sau này sẽ càng ít trống rỗng bấy nhiêu.
Đó cũng là lý do bài học này không chỉ dành riêng cho những ai đã ngoài 40. Nếu ở tuổi 25 hay 30, bạn nghĩ việc tiết kiệm, lập quỹ hưu trí hay đầu tư an toàn là quá sớm, thì hãy thử hình dung cảm giác của một ngày không còn lương mà vẫn phải duy trì cuộc sống gia đình. Nỗi sợ ấy sẽ đến với tất cả mọi người, chỉ khác ở chỗ: ai chuẩn bị sớm thì biến nó thành sự chủ động, còn ai phớt lờ thì để nó trở thành khủng hoảng.