Vào tháng 7 năm 2023, một sự cố nghiêm trọng đã xảy ra tại phòng tài chính của Công ty Quảng Liên (công ty Trung Quốc). Trợ lý kế toán Tiểu Vương khi ấy được giao nhiệm vụ chuyển khoản thanh toán hóa đơn cho nhà cung cấp. Tuy nhiên, do thiếu kinh nghiệm và căng thẳng khi lần đầu xử lý khoản tiền lớn, anh đã chuyển nhầm 6 triệu Nhân dân tệ (khoảng 21,5 tỷ VNĐ) sang tài khoản của một công ty khác có tên tương tự.
Không lâu sau, Giám đốc tài chính của công ty là Lý Mai nhận được cuộc gọi từ phía nhà cung cấp yêu cầu thanh toán. Đối phương chất vấn tại sao công ty Quảng Liên không chuyển tiền như đã hứa. Lúc này, sai sót này mới được phát hiện.
Lý Mai với tu cách người đại diện của công ty nhanh chóng liên hệ với phía công ty nhận nhầm tiền để yêu cầu hoàn trả. Tuy nhiên, phía công ty này cho biết họ chỉ có thể hoàn lại 1,5 triệu Nhân dân tệ (khoảng 5,4 tỷ VNĐ) trong tài khoản. Họ giải thích rằng, họ hiện có khoản nợ ngân hàng 4,5 triệu tệ (khoảng 16 tỷ VNĐ) đã quá hạn, và khi có tiền được chuyển vào tài khoản, ngân hàng đã tự động trừ nợ. Họ cũng nói thêm rằng việc tiền chuyển nhầm không phải lỗi của họ, vậy tại sao họ phải chịu trách nhiệm, rồi thẳng tay cúp máy.
Lý Mai tiếp tục làm việc với ngân hàng để yêu cầu hoàn trả phần tiền còn lại, nhưng ngân hàng từ chối, khẳng định việc khấu trừ là hợp pháp theo hợp đồng vay giữa ngân hàng và công ty nhận tiền. Trong trường hợp này, ngân hàng cho rằng họ không liên quan đến việc nhầm lẫn chuyển khoản.
Trước tình huống không thể tự thương lượng, Công ty Quảng Liên đã đệ đơn kiện cả công ty nhận nhầm tiền và ngân hàng ra tòa án, yêu cầu hoàn trả lại toàn bộ 6 triệu Nhân dân tệ.
Sau quá trình xét xử, tòa án xác định rằng công ty nhận nhầm tiền không có căn cứ pháp lý khi nhận được 6 triệu Nhân dân tệ trên. Việc họ sử dụng số tiền này, bao gồm cả phần bị ngân hàng trừ nợ, là hành vi nhận lợi ích không chính đáng, gây ra tổn thất thực tế cho công ty Quảng Liên. Theo quy định của Bộ luật Dân sự Trung Quốc, công ty này phải hoàn trả toàn bộ 6 triệu nhân dân tệ cho Công ty Quảng Liên.
Tuy nhiên, xét thấy công ty này đang gặp khó khăn về tài chính, tòa án cho phép họ trả góp trong thời gian tối đa 5 năm.
Về phía ngân hàng, tòa án cho rằng hành vi khấu trừ 4,5 triệu tệ là đúng quy định, vì ngân hàng có quyền thu nợ trực tiếp từ tài khoản theo hợp đồng tín dụng. Tòa quyết định, khoản tiền 4,5 triệu bị thu nợ sẽ được tính là đã chuyển cho ngân hàng, còn mối quan hệ nợ nần giữa ngân hàng và công ty nhận nhầm tiền là quan hệ riêng, sẽ xử lý trong một vụ khác.
Tòa cũng phê bình công ty Quảng Liên vì để xảy ra sai sót nghiêm trọng trong quy trình tài chính. Sai lầm của Tiểu Vương là nguyên nhân trực tiếp gây ra tổn thất, cho thấy sự thiếu sót trong khâu giám sát và đào tạo nội bộ.
Mặc dù kết quả cuối cùng có lợi cho công ty Quảng Liên và họ có thể lấy lại số tiền, nhưng thiệt hại mà họ phải gánh có thể không chỉ là con số 6 triệu. Nếu công ty kia chậm trễ trả nợ, công ty Quảng Liên có thể gặp khó khăn về dòng tiền, thậm chí là nguy cơ phá sản. Còn Tiểu Vương, người gây ra sự cố, không chỉ có thể mất việc mà còn có thể phải chịu trách nhiệm pháp lý.
Theo Toutiao