Trương Vĩ - Người đàn ông 38 tuổi trong câu chuyện khiến cộng đồng mạng Trung Quốc xôn xao gần đây, là một kỹ sư công nghệ tại Hàng Châu (Trung Quốc). Sau nhiều năm tích góp cộng thêm tài sản cha mẹ để lại, ông Trương quyết định mua một căn hộ rộng 120m2 ở Hàng Châu.
Mất khoảng 3 tháng tìm kiếm, ông Trương cũng chốt được 1 căn như ý, vừa túi tiền với mức giá 4,8 triệu NDT (khoảng 16,3 tỷ đồng). Khoản tiền phải đặt cọc trước theo yêu cầu của chủ nhà - bà Lý Hoa (45 tuổi) ở Hàng Châu, là 870.000 NDT (tương đương 3 tỷ đồng). Ông Trương và bà Lý ký hợp đồng đặt cọc với sự chứng kiến của môi giới bất động sản, thống nhất số tiền sẽ được chuyển khoản trực tiếp vào tài khoản của bà Lý trong vòng 24 tiếng, sau khi ký hợp đồng.
Ảnh minh họa
Sáng hôm sau, ông Trương thực hiện 4 giao dịch chuyển khoản trên ứng dụng ngân hàng, với tổng số tiền đúng như cam kết. Cả 4 giao dịch đều hiển thị thành công, có thông báo trừ tiền rõ ràng. Ông Trương chụp lại màn hình gửi cho bà Lý, thông báo đã chuyển khoản toàn bộ số tiền đặt cọc. Nhưng vài tiếng sau, tin nhắn trả lời của bà Lý khiến ông Trương chết sững: “Tôi chưa nhận được tiền”.
Ban đầu, ông Trương nghĩ đây chỉ là sự cố chậm trễ của ngân hàng. Ông kiên nhẫn chờ đợi thêm một ngày, nhưng đến chiều hôm sau, bà Lý vẫn khăng khăng chưa nhận được đồng nào. Quá lo lắng để có thể chờ thêm, ông Trương gọi lên tổng đài ngân hàng thì được xác nhận: Giao dịch đã hoàn tất, tiền đã được chuyển đến tài khoản người nhận.
Nhưng bất ngờ ở chỗ, ngân hàng cho biết chủ tài khoản nhận tiền có tên là “Lý Hoa”, nhưng số tài khoản lại thuộc về một chi nhánh của 1 ngân hàng ở Quảng Châu chứ không phải ở Hàng Châu. Khi nghe điều này, ông Trương bàng hoàng: Hóa ra trong lúc nhập thông tin, ông đánh sai một chữ trong số tài khoản. Trớ trêu thay, hệ thống vẫn chấp nhận vì tài khoản “Lý Hoa” kia tồn tại thật.
Ngay lập tức, ông Trương đến ngân hàng để yêu cầu truy hồi giao dịch, nhưng quy định là một khi người nhận không tự nguyện hoàn tiền, ngân hàng không thể thu hồi 1 giao dịch hợp lệ. Ông Trương nghe xong, đứng không vững.
Chẳng còn cách nào khác, ông phải trình báo công an. Đơn vị cảnh sát quận lập tức vào cuộc, phối hợp với ngân hàng để phong tỏa tạm thời tài khoản nhận tiền. Tuy nhiên, khi liên hệ được với chủ tài khoản mà ông Trương đã chuyển nhầm, là một người phụ nữ làm chủ một tiệm bán đồ nội thất ở Quảng Châu, bà khẳng định mình không hề biết Trương Vĩ là ai, và cho rằng số tiền mình nhận được là “một khoản bồi hoàn từ đối tác”, nên đã rút 200.000 NDT (khoảng 680 triệu đồng) để thanh toán công nợ. Bởi vậy, bà chỉ có thể hoàn trả cho ông Trương phần còn lại, là 670.000 NDT (khoảng 2,33 tỷ đồng).
Ảnh minh họa
Tình hình trở nên rắc rối. Dù công an đã vào cuộc, nhưng theo quy định, nếu người nhận tiền không có ý định chiếm đoạt ngay từ đầu mà chỉ nhầm tưởng đó là giao dịch hợp pháp, thì rất khó để xử lý hình sự. Cơ quan công an chỉ có thể yêu cầu hoàn trả dân sự chứ không thể cưỡng chế.
Ông Trương rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan, vừa mất tiền, vừa không mua được nhà. Trên thực tế, những trường hợp chuyển khoản nhầm như ông Trương thực ra không hiếm. Nếu chỉ sai một con số hoặc nhập nhầm ngân hàng, giao dịch vẫn có thể thành công nếu tài khoản bên nhận có tồn tại.
Câu chuyện sau đó lan truyền trên mạng xã hội. Cư dân mạng “vừa thương vừa trách” ông Trương. Bà Lý Hoa “thật” - chủ căn hộ kiên quyết bán nhà cho người khác. Rõ ràng, chẳng thể trách bà Lý, dù ai cũng thông cảm và thương cảm cho ông Trương.
Vụ việc là lời cảnh báo cho những ai có ý định giao dịch số tiền lớn qua hình thức chuyển khoản liên ngân hàng. Chỉ một sai sót nhỏ, như nhập nhầm một con số, sai địa chỉ ngân hàng, cũng có thể khiến người giao dịch mất trắng cả gia tài.