"Khi bố nói rằng ông là người chuyển giới, cuộc đời tôi đã thay đổi hoàn toàn"

Minh Đức; Thiết kế: Minh Trang, Theo Helino 00:04 15/11/2019

Câu chuyện của bố đã giúp tôi nhận ra rằng, cuộc sống sẽ không ngừng thay đổi nhưng tình yêu là bất biến.

"Em sẽ không giận đâu", tôi nói với bạn trai. "Em hiểu mà".

"Em dở à, không phải thế", anh khó chịu.

"Chắc không?"."Anh không đồng tính", anh nói và nhìn tôi đầy nghi hoặc.

"Em nói vậy thôi, anh có thể kể cho em sau".

Tôi và Bryan đã hẹn hò được khoảng 2 tháng. Thỉnh thoảng, tôi hỏi đùa anh rằng: "Anh có thoải mái là chính mình không? với cơ thể anh? Có điều gì mà anh giấu em không?".

Tôi tự nghĩ thầm chắc mình suy nghĩ hơi thái quá; đấy đều là những câu hỏi mà mẹ tôi từng hỏi bố vậy.

7 năm trước, khi tôi còn là học sinh đầu cấp phổ thông, bố con tôi đã có một cuộc trò chuyện thân tình bên bàn ăn. Bố lôi ra hộp danh thiếp, nhìn chằm chằm với ánh mắt đau đáu: "Bố không phải là chính mình nữa".

Đó là năm 2003. Bố tôi đã cố giải thích toàn bộ mọi việc - có lẽ ông trời đã gửi nhầm bố tôi vào một cơ thể khác. Bố luôn nghĩ mình là một người phụ nữ, cả cuộc đời ông đã có những suy nghĩ như vậy. Tôi không hiểu người chuyển giới là gì. Bố tôi cũng không thể giải thích rõ ràng mọi chuyện. Cuối cùng, mẹ phải giải thích cho tôi hiểu rằng, "Bố nghĩ rằng ông ấy là một phụ nữ".

Mọi thứ cứ chập chờn trắng đen. Cuộc sống đã thay đổi. Không lối thoát.

Khi bố nói rằng ông là người chuyển giới, cuộc đời tôi đã thay đổi hoàn toàn - Ảnh 1.

16 năm trôi qua kể từ khoảnh khắc ấy, mối quan hệ của bố con tôi trải qua nhiều thăng trầm. Cả hai cũng trưởng thành hơn nhưng bù lại, có những điều sẽ không bao giờ thay đổi được.

Khi tôi 22 tuổi, một người bạn đã giới thiệu tôi với Bryan. Anh ấy nói nhiều, kể đủ thứ chuyện trên trời dưới biển, những lần nghịch ngợm quậy phá như trẻ con. Tôi nghĩ anh ta thực sự là một gã "trẻ trâu", còn trong mắt anh Bryan, tôi như một con nhóc hợm hĩnh.

"Em chẳng chịu nói gì", có một lần chúng tôi nói về kỷ niệm lần đầu đó. "Em còn đeo kính râm suốt cả buổi nữa".

"Vì trời nắng quá mà anh. Chúng ta lúc đó ở ngoài trời đấy", tôi thanh minh.

Sau bữa ăn, chúng tôi ôm nhau tạm biệt - một cử chỉ cho lấy lệ vụng về. Tôi không thể ngờ rằng khi anh ấy kéo tôi vào trong lồng ngực, quàng tay ôm một cái thật chặt, trái tim tôi đập rộn ràng hơn và cả cơ thể "rần rần" những cảm xúc lạ lẫm. Cơ thể tôi dường như đã biết điều gì đó dù lý trí vẫn đủ tỉnh táo, kiên cường.

Tôi cho anh ấy số điện thoại.

Tôi không hề nhận ra rằng câu chuyện về sự thay đổi của bố thực sự để lại những ảnh hưởng tới các mối quan hệ tình cảm của mình cho đến khi bắt đầu hẹn hò với Bryan. Có lẽ vì trước khi gặp Bryan, tôi chẳng biết yêu là gì.

Tôi nghĩ rằng mình đã quen với câu chuyện mới đang diễn ra với gia đình. Mọi thứ vẫn trôi chảy và tốt đẹp. Điểm số của tôi ở trường không quá tệ sau khi bố mẹ ly hôn và bố tôi tiến hành chuyển giới. Tôi không để ma túy và rượu chè nhấn mình, kết quả học tập tốt đã giúp tôi vào được đại học. Người yêu mới của bố tôi khá dễ chịu và chúng tôi đã có những khoảng thời gian vui vẻ vào dịp Giáng sinh.

Nếu nhìn mọi thứ như vậy, bạn sẽ không thể biết được biến cố với gia đình đó đã để lại những gì trong suy nghĩ của bản thân. Với tôi, "di sản" từ câu chuyện của bố chính là nỗi sợ rằng bạn trai tôi cũng có một bí mật - ai cũng có những bí mật che giấu suốt nhiều năm tháng.

Bryan chẳng làm gì để khiến tôi nghi ngờ, nhưng bố tôi cũng đã từng như vậy. Đầu óc tôi luôn bủa vây với những viễn cảnh tưởng tượng: Anh ấy nghiện không nhỉ? Có cô bạn gái khác? Xu hướng tính dục? Đó đều là những viễn cảnh tôi có thể nghĩ ra khi nhớ tới chuyện của bố. Có lẽ, câu chuyện giới tính và tính dục là điều làm tôi lo lắng nhất.

Khi bố nói rằng ông là người chuyển giới, cuộc đời tôi đã thay đổi hoàn toàn - Ảnh 2.

Tôi hoài nghi sự nam tính của bạn trai mình. Có thật thế không? Như vậy đủ chưa? Trước khi bố tôi come out, tôi nghĩ rằng nam tính là phải xem bóng rổ trên TV, uống bia ừng ực, thỉnh thoảng gào lên đầy giận dữ. Đó là câu chuyện của bố tôi với sự "nam tính" đầy ngưỡng mộ. Nhưng tôi không biết rằng, sự giận dữ thường trực là do cuộc khủng hoảng tính danh của bố, những cơn tức giận cũng dần ít đi khi bố tôi chuyển giới. Dù bố không còn uống bia nhưng tình yêu dành cho bóng chày dường như vẫn còn nguyên vẹn.

Bạn trai tôi có lẽ thể hiện giới một cách khác lạ, mau nước mắt và dễ cảm động. Anh ấy chẳng bao giờ ngại phô bày cảm xúc, ôm những cậu bạn đầy thân thiết và nói "tao yêu bọn mày nhiều lắm".

Bryan cũng không ngại ngần mỗi khi nói "Anh yêu em".

Tôi hiểu vì sao bố lại che giấu câu chuyện của bản thân lâu đến vậy. Nếu không phải sinh ra trong những năm 50s và có một gia đình cởi mở, tân tiến hơn, nếu những định kiến và suy nghĩ về giới tính được nới lỏng, nếu bố biết được rằng mình không cô độc và có những thuật ngữ dành riêng cho nhóm người như mình, có lẽ mọi thứ đã khác. Ở trong hoàn cảnh như vậy, bố đã làm những điều mà mình phải làm: Che giấu đi con người thật của mình. Tôi vừa ngưỡng mộ vừa thương vì bố đã "diễn" quá tốt cho tới khi không thể chịu được thêm nữa.

Tôi có thể nhận ra rằng, sự thay đổi lớn trong cuộc đời bố đã giúp ông ấy trở thành một người hạnh phúc, vui vẻ hơn, ít gào thét hay giận dữ. Chúng tôi có thể tâm sự với nhau thoải mái và mối quan hệ ngày trở nên tốt đẹp. Bố có sự ủng hộ của tôi tuyệt đối.

Khi bố nói rằng ông là người chuyển giới, cuộc đời tôi đã thay đổi hoàn toàn - Ảnh 3.

Tuy nhiên, sự thay đổi định danh đột ngột như vậy của bố mẹ cũng kéo theo những sự thay đổi không ngờ đối với những đứa trẻ, như tôi. Nếu người mà bạn yêu thương có thể thay đổi tên, cơ thể, định danh - nếu những điều tưởng chừng như cố hữu có thể thay đổi hay thậm chí xóa bỏ dấu vết - cuộc sống này có điều gì thực sự chắc chắn để chúng ta giữ vững niềm tin?

Khoảng thời gian bên Bryan lúc nào cũng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, tôi luôn mang trong mình nỗi sợ hãi rằng anh ấy cũng đang che giấu một bí mật gì đó có thể thay đổi mọi chuyện. Nghi ngờ luôn luôn thường trực. Tôi phải làm việc thật nhiều để tránh né việc hỏi Bryan quá nhiều: "Anh có chắc rằng anh không muốn chia sẻ gì với em không?".

Khi bố nói rằng ông là người chuyển giới, cuộc đời tôi đã thay đổi hoàn toàn - Ảnh 4.

***

Bryan cầu hôn tôi trong một lần hai đứa cùng nhau đi du lịch tới vùng hồ Casitas. Anh ấy quỳ gối trên một phiến đá khi tôi đang đứng nhìn xuống mặt nước phía sau.

"Khung cảnh đẹp quá", tôi nói với giọng trầm ngâm.

Chúng ta thay đổi mỗi ngày, bằng cách này hay cách khác. Có nhiều người, sự thay đổi của người bạn đời như một sự phản bội - sự phản bội dẫn tới giận dữ nhưng đồng thời cũng chứa đầy sự thương cảm, lòng trắc ẩn và tình yêu. Câu chuyện của bố cũng như vậy - với bố mẹ tôi, hai người đã có một cuộc ly hôn êm đềm với đầy tình yêu thương dành cho nhau.

Những câu hỏi của tôi cho Bryan thực sự vô ích vì tôi hiểu rằng, chẳng có điều gì anh ấy nói sẽ khiến nỗi sợ hãi trong tôi vơi bớt. Một ngày nào đó, anh ấy sẽ kể bí mật đó cho tôi, rằng anh là người đồng tính, anh có người phụ nữ khác hay bất cứ điều gì. Tuy nhiên, tháng ngày bên nhau gắn bó đã giúp tôi hiểu ra rằng tôi có thể sống cùng với một bí mật được giấu kín nếu điều đó giúp tôi có thể ở bên anh ấy.

Khi bố nói rằng ông là người chuyển giới, cuộc đời tôi đã thay đổi hoàn toàn - Ảnh 5.

Vào cái ngày Bryan cầu hôn tôi tại hồ Casitas, tôi đã đồng ý, dù chấp nhận rằng có thể một ngày nào đó, Bryan sẽ mang đến cho tôi một bí mật. Tôi chấp nhận việc người mình yêu thương có thể sẽ thay đổi và con đường đi của hai người sẽ không còn hình bóng nhau nữa. Tôi chấp nhận những kế hoạch có thể sẽ thay đổi; kể cả sự kỳ vọng, niềm tin và giới tính.

Nỗi hoài nghi của tôi cũng mờ dần theo thời gian. Thỉnh thoảng, tôi vẫn thấy thôi thúc phải đi hỏi Bryan: "Có điều gì anh cần nói cho em nghe không?". Tuy nhiên, phần lớn thời gian, tôi luôn cảm thấy tự hào vì cả hai đã luôn ở bên nhau bất chấp những điều nghi hoặc, những dấu hỏi lơ lửng trong cuộc đời.

Và bất chấp cả những sự thật không vui vẻ.

Có lẽ, tình yêu là như vậy. Có những điều trong cuộc sống sẽ thay đổi và chúng ta không thể dự đoán trước được. Nhưng ở đó vẫn có những thứ bất biến, như tình yêu của bố và tôi dành cho nhau.