Đi dọc Việt Nam, không khó để bắt gặp những món ăn nghe tên lạ lùng nhưng lại "ngon số 1" theo lời dân địa phương. Có những món chỉ nhìn ảnh thôi cũng khiến người ta bối rối, tự hỏi: "Thật sự đây là món gì mà nghe tên lạ thế?" Hương vị của chúng thì lại khiến người ăn nhớ mãi, từ những sợi bún mêm dài của món bún ở miền Bắc, hương nước cốt dừa ở món ăn miền Tây, đến những chiếc bánh dân dã nhưng phảng phất cả câu chuyện văn hóa địa phương. Mỗi món ăn đều là một câu chuyện nhỏ, nơi con người, vùng đất và truyền thống hội tụ, khiến hành trình khám phá ẩm thực Việt Nam vừa bất ngờ vừa đầy thú vị.
Bánh gật gù ở Quảng Ninh là một món ăn mà nếu chỉ nhìn qua, nhiều người sẽ lầm tưởng là bánh phở hay bánh cuốn. Bánh được làm từ bột gạo, dẻo mịn, và điều đặc biệt khiến nó có tên gọi độc đáo là khi cầm bánh trên tay, chiếc bánh mềm dẻo và có độ đàn hồi có thể lắc lư mà không bị gãy, giống như "gật gù".
Cũng có câu chuyện kể rằng ngày xưa, mỗi khi thưởng thức, người ta cứ liên tục gật đầu tán thưởng, và từ đó, cái tên "bánh gật gù" trở thành thương hiệu riêng của huyện Tiên Yên (cũ). Hương vị bánh không chỉ ở lớp bột mềm mịn mà còn ẩn chứa cả câu chuyện về nét văn hóa giản dị, mộc mạc của vùng đất Quảng Ninh.

(Ảnh: ST)
Nếu bánh gật gù là minh chứng cho sự tinh tế từ sự đơn giản, thì bún đũa Nam Định lại thể hiện một nét riêng từ sự cầu kỳ vừa đủ. Bún đũa có sợi bún to bằng đầu đũa, mềm nhưng vẫn săn, không nhũn. Bát bún đũa ngon phải ăn kèm riêu cua tươi, nước dùng hơi chua dịu, hòa quyện với mùi cua đồng nồng nàn. Không chỉ là món ăn, bún đũa còn là ký ức về những buổi sáng tỉnh dậy trong làn gió nhẹ ở Nam Định xưa (nay là Ninh Bình), ngồi nhâm nhi bát bún nóng hổi cùng rau sống tươi mát, khiến người ta thấy ấm lòng và nhớ mãi hương vị quê nhà.

(Ảnh: JC Vương)
Đi tiếp về miền Tây, bạn sẽ gặp bún kèn - món ăn mang đậm dấu ấn của người Khmer. Từ "kèn" hay "khèn" thực ra có nghĩa là "nấu bằng nước cốt dừa", và đúng như vậy, bún kèn là sự hòa trộn tinh tế của vị ngọt cá đồng, nước cốt dừa béo ngậy, thơm phức, tạo nên một hương vị vừa quen vừa lạ. Mỗi vùng miền có cách biến tấu riêng: Châu Đốc, Rạch Giá, hay Phú Quốc (An Giang) đều có những phiên bản bún kèn đặc trưng, nhưng điểm chung là vẫn giữ được sự mềm mại của sợi bún và vị ngọt tự nhiên của nguyên liệu. Bún kèn không chỉ là món ăn mà còn là bản giao hưởng của hương vị miền sông nước, khiến bất cứ ai thử qua cũng khó quên.

(Ảnh: ST)
Cuối cùng, phải nhắc đến bún thang Hà Nội - món ăn cầu kỳ bậc nhất trong danh sách. Tên gọi "bún thang" xuất phát từ chữ "thang" nghĩa là nhiều thành phần phối hợp, giống như một bài thuốc Đông y. Để làm bún thang ngon, người đầu bếp phải kết hợp khoảng 20 nguyên liệu: từ rau răm, mùi tàu, trứng gà rán mỏng, lườn gà xé, giò lụa thái sợi… tất cả hòa quyện trên nền bún trắng tinh, chan cùng nước dùng thanh tao. Mỗi thìa bún thang không chỉ là hương vị, mà còn là cả một câu chuyện văn hóa, lịch sử ẩm thực Hà Nội, khiến người thưởng thức vừa ngạc nhiên vừa trầm trồ.

(Ảnh: ST)
Nhìn những bức ảnh của các món đặc sản này, dễ ai đoán nổi tên và hương vị thực sự của chúng? Chỉ khi nếm thử, ta mới hiểu vì sao chúng lại được ví là "ngon số 1", mỗi món đều chứa đựng cả câu chuyện về con người, vùng đất và thời gian. Việt Nam quả thật là một bản đồ ẩm thực đầy bất ngờ, nơi mỗi món ăn đều có thể khiến bạn vừa tò mò vừa thổn thức.