Hồi nhỏ cứ thắc mắc sao mẹ thích mua vàng đến vậy. Tháng nào dư được chút tiền, mẹ lại đi mua nửa chỉ, một chỉ. Lớn lên mới hiểu, đó không chỉ là thói quen mà là cả một bài học tài chính.
Mẹ không chờ “có nhiều tiền rồi mới mua”. Mỗi lần chỉ đủ mua nửa chỉ, mẹ vẫn mua. Vì với mẹ, quan trọng là duy trì được thói quen để dành chứ không phải số lượng.
Bài học: Tích sản bắt đầu từ kỷ luật nhỏ. Đợi có dư nhiều mới tiết kiệm thì thường chẳng bao giờ bắt đầu được.
Ảnh minh hoạ
Giữ tiền trong ví thì dễ tiêu cho những thứ vụn vặt. Còn vàng muốn xài phải đem đi bán, làm giấy tờ nên tự nhiên thấy tiếc.
Bài học: Nếu bạn dễ “vung tay”, hãy để tiền ở dạng khó tiêu hơn. Vàng, sổ tiết kiệm, hay tài khoản riêng đều giúp bạn kiểm soát chi tiêu tốt hơn.
Mẹ luôn ghi lại giá mua, ngày mua, cất vàng ở đâu. Không phải lo xa mà để sau này còn biết mình đang lời hay lỗ, cần bán thì bán đúng lúc.
Ảnh minh hoạ
Bài học: Tài sản nào cũng cần được quản lý. Đừng chỉ “giữ” vàng, hãy theo dõi và hiểu nó như cách bạn theo dõi số dư tài khoản.
Mẹ không học tài chính, không biết đầu tư nhưng lại hiểu rất rõ cách giữ tiền. Vàng với mẹ không phải để khoe, mà là để yên tâm. Còn với tụi mình, đó là lời nhắc: biết giữ thì mới biết giàu.