Mai Anh - con gái tôi là một đứa trẻ sống dưới áp lực khủng khiếp của sự hoàn hảo. Từ bé, tôi đã dạy con phải đạt điểm tuyệt đối, phải giành chiến thắng trong mọi cuộc thi, và phải luôn làm hài lòng tất cả mọi người. Dù tôi không trực tiếp la mắng, nhưng sự lo lắng và kỳ vọng của tôi đã biến thành một sợi dây vô hình thắt chặt lấy con.
Mai Anh phát triển hội chứng sợ thất bại (Atychiphobia). Con không dám thử những điều mới mẻ, từ chối tham gia các hoạt động ngoại khóa nếu không chắc chắn mình sẽ giỏi. Con bé sợ hãi việc mắc lỗi đến mức thường xuyên bị đau dạ dày và mất ngủ trước mỗi kỳ thi.
Tôi nhận ra sự nguy hiểm khi Mai Anh thà không làm gì còn hơn là làm sai. Con đang tự đóng cửa mọi cơ hội phát triển chỉ vì nỗi sợ hãi mà chính tôi đã vô tình gieo vào.
Trong lúc bế tắc, tôi xem Sex Education . Bộ phim này không chỉ nói về tuổi teen, mà còn nói về sự trưởng thành của cha mẹ. Tôi đặc biệt chú ý đến cách các nhân vật, đặc biệt là Jean Milburn, phải học cách buông bỏ sự kiểm soát đối với con cái. Jean, với vai trò chuyên gia, luôn muốn sửa chữa, muốn phân tích, nhưng cuối cùng bà phải nhận ra rằng cậu con trai Otis cần được phép mắc lỗi và tự tìm ra con đường của mình.
Jean Milburn trong phim dù là một chuyên gia nhưng vẫn mắc sai lầm khi nuôi dạy con trai Otis
Tôi nhìn lại mình. Tôi đã cẩn thận dọn dẹp mọi hòn đá trên đường đi của Mai Anh, tôi giúp con chọn lớp học, làm bài tập, thậm chí là chọn bạn chơi. Tôi đã quá tập trung vào việc bảo vệ con khỏi rủi ro, mà quên mất rằng rủi ro chính là nguyên liệu để con trưởng thành.
Tôi nhận ra, nếu tôi không ngừng bảo vệ con khỏi những thất bại nhỏ, con sẽ không có khả năng đối diện với những thất bại lớn hơn trong tương lai. Tôi cần phải làm một điều gì đó quyết liệt để thay đổi tư duy này.
Tối hôm đó, tôi gọi Mai Anh vào phòng mình. Tôi ngồi xuống đối diện con, hít một hơi thật sâu và đưa ra lời tuyên bố khiến con bé sững sờ: "Mẹ muốn thấy con thất bại".
Mai Anh nhìn tôi với đôi mắt hoài nghi và sợ hãi. Tôi giải thích rõ ràng: "Mẹ không muốn thấy con cố gắng đạt điểm 10 trong khi con sợ hãi. Mẹ muốn con đăng ký tham gia CLB tranh biện của trường, dù con biết con có thể nói lắp. Mẹ muốn con thử nộp bài thi vẽ cho thầy, dù con biết con không phải là người vẽ giỏi nhất. Mẹ muốn con thử, và mẹ muốn con sai".
Tôi nói với con rằng thất bại không phải là điểm kết thúc, mà là dấu chấm hỏi mở ra bài học mới. Thất bại là bằng chứng cho thấy con đã đủ dũng cảm để thử. Và điều quan trọng nhất: "Dù con thất bại thảm hại đến đâu, mẹ vẫn yêu con và tự hào về nỗ lực của con".
Lời tuyên bố đó không phải là một sự cho phép để lười biếng, mà là sự giải phóng khỏi gánh nặng hoàn hảo. Tôi đã dạy Mai Anh rằng tình yêu của tôi là vô điều kiện, không phụ thuộc vào thành tích hay điểm số.
Giống như cách các nhân vật trong Sex Education như Maeve hay Adam phải tìm thấy sức mạnh để chấp nhận con người thật của mình cùng những thiếu sót, Mai Anh cũng cần học cách chấp nhận sự không hoàn hảo. Tôi ngừng can thiệp vào các lựa chọn nhỏ của con, ngừng kiểm tra bài tập về nhà. Thay vào đó, tôi hỏi: "Con đã học được gì mới hôm nay?".
Tôi hiểu ra vai trò lớn nhất của cha mẹ không phải là làm giáo viên hay người kiểm soát, mà là người bảo vệ sự dũng cảm. Chỉ khi con dám thất bại, con mới dám sống một cuộc đời trọn vẹn. Và hành động dũng cảm nhất của tôi là buông bỏ sự kiểm soát và trao lại cho con quyền được mắc lỗi, quyền được trưởng thành từ những vấp ngã của chính mình.