Tôi từng cho rằng một gia đình 4 người sống ở Hà Nội tiêu khoảng 4–4,5 triệu đồng/tháng cho tiền chợ là hợp lý. Mỗi lần đi chợ 150.000–180.000 đồng, một tuần 6 lần – tính ra con số ấy cũng chẳng có gì bất thường.
Cho đến một ngày, tôi thử ghi lại chi tiêu trong 1 tháng. Và tôi đã giật mình phát hiện số tiền đội lên chủ yếu là vì mình… không tính trước.
Tôi không hề mua sang, không bày vẽ, bữa cơm vẫn chỉ là thịt – rau – canh đơn giản. Nhưng rõ ràng, có gì đó đang không ổn.
Trước đây, tôi có thói quen: Ra đến chợ mới nghĩ hôm nay ăn gì.
- Thấy cá tươi thì mua cá, dù tủ lạnh vẫn còn thịt
- Thấy rau ngon thì mua 3–4 loại, nhưng chỉ ăn kịp 1–2 loại, còn lại héo dần
- Thỉnh thoảng mua dư thịt vì “sợ mai không đi chợ được”
Tủ lạnh luôn đầy, nhưng lại thiếu món để nấu hợp lý. Có khi rau hỏng, thịt đông quá lâu, cá tanh không ăn được – lại đành bỏ.
Và quan trọng nhất: Tôi không kiểm soát được mình đang chi bao nhiêu cho từng món.
Tôi không cố lên thực đơn chi tiết từng ngày, vì biết khó duy trì. Thay vào đó, tôi làm một việc đơn giản:
Lên trước nhóm thực phẩm chính cần mua cho 5–6 ngày – theo nguyên tắc:
- 3 loại thịt
- 2 loại cá/trứng
- 6 loại rau luân phiên
- 2 món khô/đậu để dự phòng
Tôi viết ra một khung gọn gàng như sau:
- Đạm: Gà, thịt nạc vai, trứng, cá rô, đậu phụ
- Rau: Bí đỏ, rau muống, cải thìa, cà chua, mồng tơi, su su
- Dự phòng: Đậu xanh, tôm khô
Ra chợ, tôi chỉ tập trung chọn trong danh sách đó, tùy theo độ tươi và giá.
Vì mua đúng món cần – không dư, không phát sinh – nên tôi không còn:
- Mua rau rồi để hỏng
- Mua cá rồi nhét tủ lạnh đến quên mất
- Vội vã đi chợ lại vì thiếu món này, quên món kia
- Số tiền tiêu mỗi tuần từ 900.000đ giảm còn khoảng 700.000–750.000đ
→ Giảm hơn 1 triệu đồng mỗi tháng
Chỉ tiêu | Trước (không tính) | Sau (lên khung món) |
---|---|---|
Số lần đi chợ | 6 lần/tuần | 4–5 lần/tuần |
Trung bình/lần | 160.000đ | 140.000đ |
Tiền/tháng | ~4,2 triệu | ~3,1 triệu |
Thực phẩm bỏ phí | 10–15% | <5% |
- Luôn kiểm tủ lạnh trước khi ghi danh sách → Tránh mua trùng, quên món đang có
- Mỗi nhóm món nên có món thay thế: → Nếu thịt gà không tươi, chuyển sang thịt vai → Nếu rau ngót quá già, đổi sang rau mồng tơi
- Luôn mang theo danh sách khi đi chợ → Viết tay hoặc ghi sẵn trong ghi chú điện thoại
- Chỉ mang đúng số tiền mặt đã tính trước → Ví dụ: “Đi chợ hôm nay tối đa 300.000đ” – giúp kiểm soát tiêu trong giới hạn
Sau khi thay đổi cách đi chợ, tôi không thấy bữa ăn đơn điệu. Vẫn có món mặn, món canh, rau, trứng, cá… đủ dinh dưỡng. Chồng con vẫn khen ngon, tôi thì nhẹ đầu hơn vì tủ lạnh gọn, ví tiền không bị rút hụt bất ngờ.
Chỉ cần tính trước một bước nhỏ – tôi đã tự giúp mình tiết kiệm hơn 1 triệu mỗi tháng. Và với tôi, đó là một trong những thay đổi đáng giá nhất trong năm qua.