Tình yêu không có chân để chạy đi mất, nhưng người yêu thì lại có đấy!

Trinh Leng Keng, Theo Trí Thức Trẻ 17:38 26/04/2017
Chia sẻ

Đó là câu chuyện của tôi, thật thê thảm. Một câu chuyện đến từ quá khứ, và tôi vẫn chưa thể quên được những mất mát lẫn đớn đau mà mình phải chịu đựng…

Vậy nên tôi muốn kể cho bạn nghe câu chuyện này, bởi tôi muốn bạn biết rằng, kể cả khi đã là vợ chồng thì người ta vẫn có thể ly hôn. Và kể cả khi đã quyết định đính ước thì người ta vẫn có thể chia tay nhau trong một sớm một chiều.

Tình yêu, không bao giờ là "mãi mãi"…

Chúng tôi quen nhau vào những năm tôi học đại học. Cô ấy là một người bạn của anh họ tôi, và tôi thì ở sát cạnh bên nhà anh họ mình. Và tôi thường xuyên lui tới đó thăm ông anh, tình cờ tôi bắt gặp cô ấy. Chúng tôi làm quen với nhau, trao đổi số điện thoại và nhắn tin với nhau ngay sau đó.

Như những cặp đôi bình thường khác, chúng tôi trò chuyện và gọi điện cho nhau mỗi ngày. Lúc mới bắt đầu làm quen với một ai đó, bạn sẽ thấy có rất nhiều câu chuyện để kể, và câu chuyện nào cũng thú vị. Chúng tôi có thể trò chuyện hàng nghìn tin nhắn, thậm chí là từ sáng tinh mơ hôm trước cho tới 5 giờ sáng tinh mơ hôm sau. Kỳ diệu thật đấy!

Và trong một lần, khi tôi đi nghỉ cùng gia đình, tôi và cô ấy phải tạm xa nhau 5 ngày. Trong khoảng thời gian không được gặp mặt, cô ấy nói cô ấy rất nhớ tôi. Tôi cảm nhận được thứ tình cảm đặc biệt này, và tôi biết, có lẽ, mối quan hệ giữa chúng tôi cần được lên một tầm cao mới…

Tình yêu không có chân để chạy đi mất, nhưng người yêu thì lại có đấy! - Ảnh 1.

Tôi trở về và hẹn gặp cô ấy. Một bữa tiệc lãng mạn ngọt ngào dưới ánh nến, có rượu vang và hoa hồng. Tôi nâng tay cô ấy lên, thơm một cái thật khẽ, rồi run rẩy ngỏ lời. Lần đầu tiên của tôi đấy! Mối tình đầu của tôi đấy, bạn thân mến ạ!

Cô ấy nhoẻn cười, thật sự rất xinh đẹp và quyến rũ. Lại càng xinh đẹp và quyến rũ hơn khi cô ấy nói lời đồng ý. Tôi như một đứa trẻ, vỡ òa hạnh phúc. Ngay sau đó, tôi khoe với ông anh họ, ông anh cũng vỗ vai "bộp bộp" chúc mừng tôi. Mọi thứ đều ngọt ngào hệt như cái cách cô ấy nhìn tôi và mỉm cười.

Không lâu sau, tôi ra trường. Tôi tìm được một công việc ở xa thành phố với mức lương rất hậu. Khi nghĩ tới việc phải rời xa gia đình và xa cô ấy đến với thành phố mới, tôi đã buồn rất nhiều. Nhưng cơ hội không đến nhiều lần, và tôi cần phải nắm bắt cơ hội để có một công việc tốt, ổn định thu nhập, sau đó sẽ nghĩ tới chuyện cưới cô ấy về làm vợ của mình.

Nghĩ vậy, tôi dẫn cô ấy về nhà và ra mắt với mẹ tôi. Mẹ tôi mừng húm. Bà hoàn toàn ủng hộ cho tình yêu của chúng tôi. Như có một sự chắc chắn từ phía gia đình tôi, cô ấy cũng không quá lo lắng với việc chúng tôi phải "tạm" yêu xa trong một khoảng thời gian.

Tình yêu không có chân để chạy đi mất, nhưng người yêu thì lại có đấy! - Ảnh 2.

Chúng tôi luôn cố gắng chia sẻ với nhau mọi khoảnh khắc có thể trong cuộc sống của mình. Hệt như thể chúng tôi chẳng xa nhau là mấy. Vẫn là những cuộc gọi, những tin nhắn làm đầy điện thoại… Tôi đã nghĩ cuộc đời mình là một màu hồng tươi sáng và đáng yêu vô cùng.

Phải nói là công việc của tôi rất khá. Tôi kiếm được nhiều tiền, đủ để mua một căn hộ chung cư ở thành phố mới, và đi lại bằng xe con do công ty chu cấp. Tôi đã nghĩ tới chuyện quay trở về nhà và ngỏ lời cầu hôn với cô ấy. Nhưng nghiệt ngã thay, trước khi tôi kịp bốc máy để quay số kết nối với cô ấy, một cuộc điện thoại khác đến từ người anh họ đã làm tôi chết lặng…

Anh tôi cho biết, anh đã nhìn thấy chính xác bạn gái tôi tay trong tay cùng một người đàn ông khác. Theo như tìm hiểu của anh tôi, thì người đàn ông này làm cùng chỗ làm với cô ấy. Tim tôi như bị hất văng khỏi lồng ngực. Nhẫn đính hôn và những lời hẹn ước hóa thành những ngôi sao nhỏ bay mòng mòng trên đầu tôi.

Bạn biết cái cảm giác ấy chứ? Cảm giác bị phản bội.

Tình yêu không có chân để chạy đi mất, nhưng người yêu thì lại có đấy! - Ảnh 3.

Tôi nhấc máy, gọi cho cô ấy để hỏi rõ sự tình. Tôi hỏi về việc gần đây cô ấy thường xuyên tỏ ra bận rộn, không nghe điện thoại của tôi, bỏ lỡ những tin nhắn của tôi. Và cô ấy ấp úng trả lời, vì công việc của cô ấy, là vì cô ấy không cố ý.

Thật kệch cỡm khi con người ta cứ cố gắng để nói dối với nhau, và người ta phải cố lắng nghe lời nói dối của nhau, trong khi người ta đã biết tỏng đối phương rồi. Tôi cười nhạt, nói rằng tôi đã biết tất cả, hãy kể một chút về tình mới của cô ấy đi… Vậy là cô ấy bật khóc, và nói lời xin lỗi.

Chẳng bao giờ một lời xin lỗi có thể xoa dịu được trái tim đau đớn vì bị thất tình, bạn ạ! Lời xin lỗi vốn dĩ là lời nói vô dụng nhất thế gian, đúng không? Bởi nó không thể cứu vãn được những gì đã xảy ra, và cũng không thể bù đắp cho những gì đã mất mát.

Khi bị dồn vào vị trí của một kẻ buộc phải rời đi, ra khỏi cuộc tình của chính mình, tôi chỉ còn biết gật đầu. Buông tay cô ấy để cô ấy đến với người mới. Đập tan giấc mộng về tình yêu và gia đình. Tôi nghĩ mình đã có một bài học đắt giá cho cuộc đời này. Rằng tình yêu có thể không có ý định rời bỏ bạn mà đi, nhưng người bạn yêu thì có đấy! Đôi khi, không phải vì bạn đã làm điều gì "sai", mà chỉ đơn giản là người ta không còn thấy bạn là "đúng" nữa…

TIN CÙNG CHUYÊN MỤC
Xem theo ngày