10. Bryan Robson (ở MU giai đoạn 1981-1994)
Robson không thu thập được nhiều huy chương trong thời kỳ hoàng kim của Sir Alex do những thành công của United phần lớn đều đến quá muộn so với ông. Nhưng ông là một trong những cầu thủ có tầm ảnh hưởng rất lớn tới thế hệ vàng 92, đặc biệt là với Nicky Butt và Ryan Giggs. Hai cầu thủ này coi Bryan Robson là thần tượng vì ông luôn chỉ cho những lứa cầu thủ trẻ biết cách để trở thành một Quỷ Đỏ đích thực.
Bryan Robson (giữa), ăn mừng bàn thắng với Ryan Giggs (trái), là hình mẫu lý tưởng cho những gì vĩ đại nhất của United.
Ferguson chưa bao giờ tỏ ra nghi ngờ tài năng của “Robbo”, một trong những cầu thủ vĩ đại nhất ở Old Trafford. Khi những trụ cột của đội bóng như Norman Whiteside hay Paul McGrath ra đi, đã không có thắc mắc về việc Robson có thể gánh vác trọng trách cho cả đội vì đơn giản ông quá xuất sắc.
Robson “Captain Marvel”, tay trong tay với HLV Ferguson sau chiến thắng ở trận chung kết cúp FA năm 1990.
Robson cũng là vị đội trưởng đầu tiên của United nhận được huy chương dưới thời Ferguson và ông đã có màn trình diễn tuyệt vời trong trận chung kết cúp FA năm 1990 trước Crystal Palace cũng như chiến thắng trước Barcelona ở cúp European Cup-Winners mùa giải sau đó.
9. Gary Neville (ở MU giai đoạn 1992-2011)
Gary Neville là một fan trung thành của đội bóng áo đỏ từ khi còn nhỏ. Anh lớn lên ở thành phố Bury, thuộc vùng Greater Manchester cách Old Trafford khoảng 13 km về phía bắc. Trước khi Neville trở thành đội trưởng chính thức của MU, anh đã làm rất tốt việc liên kết các cầu thủ. Điều này có thể dễ dàng nhận thấy thông qua những lần đội bóng đi chơi hay các hoạt động xã hội và từ thiện thay mặt cho CLB.
Gary Neville là tượng trưng cho một cầu thủ Manchester United.
Ngoài ra, không có điều gì đáng phàn nàn về những cống hiến trong suốt sự nghiệp bóng đá của Neville. Anh ấy đã đảm nhận tốt vai trò trên sân và đó chính là những gì mà Ferguson muốn các cầu thủ làm được: bộc lộ tối đa khả năng. Neville đã trở thành một trong những hậu vệ thành công nhất của bóng đá Anh.
Neville luôn biết cách kết nối mọi người, đặc biệt là các cầu thủ mới. Trong ảnh anh đang ăn mừng với Wayne Rooney như một cách chào mừng tới Old Trafford.
8. Peter Schmeichel (ở MU giai đoạn 1991-1999)
Nếu bỏ qua vài lần va chạm với Roy Keane và Sir Bobby Charlton thì Peter Schmeichel thực sự là một thủ môn xuất chúng, có thể coi là hay nhất thế giới ở vị trí này khi anh còn ở Old Trafford. Cầu thủ có biệt danh The Great Dane đã thể hiện tốt hình ảnh đội trưởng của hàng thủ và khiến cho Man United trở thành một đội bóng rất khó để đánh bại.
Peter Scmeichel được coi là thủ môn xuất sắc nhất thế giới trong thời gian anh chơi ở Man United.
Phong độ xuất thần ở mùa giải 1995/1996 của Schmeichel sẽ không bao giờ bị quên lãng ở Nhà hát của những giấc mơ, đặc biệt trong trận đấu quyết định chức vô địch ở Newcastle khi anh cản phá hàng loạt cú sút trước khi Eric Cantona ghi bàn ấn định chiến thắng. Thật khó tả cảm xúc của các fan MU khi phải chia tay thủ môn số 1 của họ ngay sau khi đội bóng yêu quý bước lên đỉnh vinh quang ở đấu trường châu Âu mùa giải 1998/1999.
“The Great Dane” có cú cứu thua xuất thần trong chiến thắng 1-0 trước Tottenham mùa giải 1994.
7. Wayne Rooney (ở MU từ 2004 tới bây giờ)
Nếu nói Rooney là một trong những cầu thủ xuất sắc nhất của Ferguson thì không hẳn ai cũng đồng ý, có vẻ như chàng Shrek vẫn còn thiếu một dấu ấn đặc biệt để khiến người hâm mộ phải ghi nhớ. Nếu Rooney có thể phá vỡ kỉ lục ghi bàn ở Manchester United thì điều này sẽ trở nên dễ dàng hơn, đặc biệt là những cống hiến không mệt mỏi của anh trong suốt 10 năm vừa qua.
Wayne Rooney hiện là đội trưởng của MU và là một trong số những cầu thủ có mối quan hệ căng thẳng với ngài Fergie.
Ngay ở thời điểm vừa cập bến Old Trafford, Rooney đã ghi một hattrick vào lưới Fenerbahce dù mới 18 tuổi. Tiền đạo này nhanh chóng trở thành tâm điểm của giới truyền thông. Mùa giải sau khi Cristiano Ronaldo ra đi, anh cũng khỏa lấp khoảng trống to lớn đó bằng một phong độ không thể tuyệt vời hơn.
Nếu Rooney không gặp chấn thương trong trận lượt đi gặp Bayern Munich hồi đầu năm 2010 và cố gắng để chơi trận lượt về khiến vết thương nặng thêm, có thể mùa giải C1 năm đó đã có kết quả khác. Anh đang vẫn chơi rất tốt và hoàn toàn xứng đáng để trở thành một huyền thoại ở MU.
Rooney nhận “lệnh” từ Ferguson trong một trận đấu với Southampton hồi tháng 01/2013.
6. David Beckham (ở MU giai đoạn 1992-2003)
Khi Ed Woodward ký kết được rất nhiều hợp đồng thương mại từ những nhà sản xuất tivi cho đến những đối tác sản xuất mỳ gói, ông nên gửi lời cám ơn âm thầm tới Beckham.
Thương hiệu David Beckham đã góp phần vào thành công của United trên toàn cầu.
Sự nổi tiếng của Beckham đã biến Manchester United trở thành câu lạc bộ lớn nhất trên hành tinh này. Trên tất cả các lục địa, anh là người Anh nổi tiếng nhất kể từ thời của ban nhạc The Beatles và United đã được hưởng lợi rất nhiều từ vẻ lãng tử của Beckham.
Nếu nói về vấn đề chuyên môn, anh cũng là một mảnh ghép quan trọng trong đội hình vĩ đại của Ferguson tạo nên cú ăn ba lịch sử năm 1999. Bàn thắng từ giữa sân trong trận gặp Winbledon năm 1996 đã báo hiệu một tài năng bóng đá sắp xuất hiện và đúng như phương châm của United: Không có gì là không thể.
Những cú sút phạt sở trường cũng tạo nên thương hiệu cho cầu thủ điển trai này.
Việc anh phải dạt từ cánh phải vào trung lộ trong trận chung kết năm 1999 với Bayer Munich vì án phạt cấm thi đấu của Roy Keane và Paul Scholes đã chứng tỏ niềm tin của Ferguson đối với tiền vệ này. Sau khi làm đám cưới với ngôi sao nhạc pop Victoria, Beckham bị ảnh hưởng nhiều trong lối sống và anh đã chuyển sang Real Madrid để trở thành một “galatico”.
5. Roy Keane (ở MU giai đoạn 1993-2005)
Roy Keane luôn thi đấu như một chiến binh dũng cảm, gan dạ và có phần ngang ngạnh. Tính cách này rất được lòng Ferguson. Cả hai đã truyền cho nhau cảm hứng, điều quan trọng nếu muốn giành chiến thắng. Những pha gây sức ép lên trọng tài hay triệt hạ đối phương không thương tiếc đã được sử dụng thường xuyên và có tính hệ thống. Tất nhiên mọi thứ vẫn nằm trong tầm kiểm soát.
Keane (trái) và Eric Cantona (phải) trong chiến thắng 2-0 trước Everton trong mùa giải 1995/96.
Ferguson luôn tin tưởng tuyệt đối vào cầu thủ đội trưởng của ông và Keane cũng không bao giờ để vị chiến lược gia này thất vọng. Màn trình diễn ấn tượng trong trận bán kết cúp C1 năm 1999 trước Juventus của Roy Keane là một minh chứng cho lối chơi đồng đội, dù rằng anh biết mình sẽ vắng mặt ở trận chung kết vì án phạt.
Sự quyết liệt của anh đã làm chùn bước Juventus trong trận bán kết cúp C1 năm 1999.
Tuy nhiên mối quan hệ giữa hai người đã trở nên xấu đi khi tiền vệ này nhận ra sự thực dụng của Sir Alex Ferguson và vị cha già vốn chỉ thấy được giá trị từ sự hung hãn của anh. Và đến tận bây gờ, Roy Keane vẫn không thể bỏ qua cho người thầy cũ.
4. Paul Scholes (ở MU giai đoạn 1993-2011, 2012-2013)
Sau một thời gian dài cống hiến, Paul Scholes hoàn toàn xứng đáng để trở thành cầu thủ vĩ đại nhất lịch sử United. Dù cho tính cách giản dị của anh không thu hút được giới truyền thông nhưng từ Ian Wright cho đến Sir Bobby Charlton cũng như nhiều danh thủ khác đều cho rằng Scholes là tiền vệ hay nhất họ từng thấy hoặc từng chơi cùng.
Rất nhiều danh thủ huyền thoại đã nhận xét Scholes chính là cầu thủ xuất sắc nhất lịch sử của Man United.
Man United luôn là một đội bóng có phong cách tấn công đẹp mắt dưới thời Ferguson và Scholes chính là trái tim của những đợt tấn công. Anh luôn có những bước chạy hợp lý và đến đúng thời điểm khi đội hình dâng lên, đặc biệt là việc thường xuyên thực hiện những pha sút xa đầy uy lực nhưng không kém phần tinh tế.
Scholes đã làm tốt nhiệm vụ suốt hơn 2 thập kỉ qua và Man United cũng đã bỏ ra rất nhiều tiền để tìm kiếm người thay thế xứng đáng.
Scholes là trái tim phát động các đợt tấn công của MU.
3. Cristiano Ronaldo (ở MU giai đoạn 2003-2009)
Ferguson luôn luôn ca ngợi Manchester United là tốt nhất của tốt nhất. Chính vì vậy Ronaldo, cầu thủ duy nhất của Man United có được danh hiệu Cầu thủ xuất sắc nhất thế giới vào năm 2008, sẽ có một vị trí đặc biệt trong danh sách này.
Cristiano Ronaldo đã giành danh hiệu Cầu thủ xuất sắc nhất thế giới năm 2008 khi còn chơi ở Old Trafford.
Nếu nhìn lại hình ảnh lúc anh mới chân ướt chân ráo tới MU với kỳ vọng sẽ thay thế cho David Beckham vào năm 2003, hẳn nhiều người sẽ cảm thấy thật thú vị với anh chàng cao gầy có mái tóc sành điệu, thích biểu diễn kỹ thuật rườm rà không mấy hiệu quả.
Nhưng Ronaldo nhanh chóng chứng tỏ rằng tất cả đã sai. Anh hủy diệt Millwall ở trận chung kết cúp FA năm 2004 và 4 năm sau, tiền vệ công này đã ghi tới 42 bàn trong một mùa để giúp đoàn quân của HLV Ferguson giành cú đúp ở giải Ngoại hạng cũng như cúp C1.
Ronaldo ăn mừng sau khi lập hattrick giúp MU thắng Millwall ở trận chung kết cúp FA năm 2004.
2. Eric Cantona (ở MU giai đoạn 1992-1997)
Liệu United có thể trở thành thế lực thống trị bóng đá Anh nếu thiếu Cantona? Sẽ chẳng ai dám chắc về điều này nhưng có thể nói 1 triệu bảng để mang cầu thủ người Pháp này từ Leeds United về là số tiền được sử dụng hợp lý nhất trong những lần mua bán của Sir Alex. Nếu ông phải trả gấp 50 lần cho thương vụ này thì đó vẫn là một món hời bởi những gì Cantona đã đóng góp cho CLB.
Hình ảnh Cantona với phong thái tự tin có đôi chút kiêu ngạo đã ăn sâu vào máu các fan của MU.
Eric Cantona mang đến một dáng đi vênh vang và sự tự tin cho Man United, điều này khiến cho cái nhìn về đội bóng áo đỏ chuyển từ những kẻ thách thức lên thành vị trí số 1. Tiền đạo này đã đảm bảo cho mọi người có thể gọi Old Trafford là Nhà hát của những giấc mơ mà không cần phải e ngại.
Hình ảnh Cantona với cổ áo dựng ngược, dáng đi và cách nói chuyện giống như một thủ lĩnh thực sự. Và những cầu thủ trẻ như David Beckham đã bị ảnh hưởng rất nhiều từ lối đá đến phong cách sống. Khi nhìn thấy Cantona trong phòng thay đồ, họ cảm nhận được rằng MU không thể bị đánh bại.
Cantona (trái) đã truyền cảm hứng cho các đồng đội trẻ tuổi rằng MU là một đội bóng không thể bị đánh bại.
1. Ryan Giggs
Roy Keane từng nổi tiếng vì loại Giggs ra khỏi đội hình Man United xuất sắc nhất mọi thời đại theo đánh giá của cá nhân anh vì cho rằng một sự nghiệp vĩ đại không đồng nghĩa với việc sẽ trở thành một cầu thủ vĩ đại. Tuy nhiên để phản biện lại ý kiến của Roy Keane, hãy nhìn vào bộ sưu tập 34 danh hiệu mà cầu thủ này có được dưới thời của Ferguson và chính vị HLV này cũng đã tin tưởng sử dụng anh trong hơn 20 năm.
Ryan Giggs đã giành được 34 danh hiệu cùng với MU và có số lần ra sân kỉ lục 963 trận.
Khi Ferguson lần đầu tiên tới MU, Giggs mới chỉ là một cậu bé 13 tuổi và ông đã thuyết phục được cầu thủ xứ Wales này chọn United thay vì Man City. Để rồi 27 năm sau khi Ferguson ra đi, Giggs vẫn còn chơi bóng ở đội hình chính. Đó là một sự thật khó tin. Điều đó thật khó tin nhưng lại là sự thật.
Những thống kê về sự nghiệp chơi bóng của Giggs biến anh thành một phần lịch sử của đội bóng: chơi tổng cộng 963 trận, giành được 13 chức vô địch giải Ngoại hạng và là cầu thủ duy nhất xuất hiện ở cả hai trận chung kết cúp C1 mà Ferguson giành chiến thắng (năm 1999 và 2008).
Mặc dù vậy nhưng Roy Keane đã thẳng tay loại Giggs ra khỏi đội hình MU xuất sắc nhất thời đại do anh lựa chọn.
Từ một thần tượng tuổi teen, Giggs đã dần trở thành một quý ông già dặn và luôn có một vai trò nhất định mỗi khi ra sân. Nếu gạt đi những lùm xùm ngoài sân cỏ, không điều gì có thể ngăn Ryan Giggs trở thành huyền thoại số 1 ở MU.
Nguồn: Daily Mail