Quyết định nghỉ hưu
Bà Chu Diêu sống tại thủ đô Bắc Kinh (Trung Quốc), từng là một phụ nữ thành đạt với sự nghiệp đáng nể. Suốt nhiều năm, bà dành phần lớn thời gian cho công việc, hiếm khi có cơ hội chăm sóc bản thân và gia đình. Chính vì vậy, bà đã quyết định nghỉ hưu sớm để tìm lại cân bằng.
Ban đầu, quyết định này vấp phải sự phản đối của con gái – cô Hiểu Văn. Trong mắt cô, “giàu có” đồng nghĩa với tiêu xài thoải mái, sở hữu hàng hiệu và đi du lịch sang trọng. Với mức lương hưu cùng số tiền tiết kiệm của mẹ, Hiểu Văn lo ngại rằng bà Chu khó có thể duy trì cuộc sống như trước.
Nhưng khi nghe mẹ chia sẻ về mong muốn chuyển sang một lối sống “giàu có với chi phí thấp”, đồng thời đưa ra bản kế hoạch chi tiêu đã dự toán kỹ lưỡng, Hiểu Văn dần lặng im và cuối cùng ủng hộ quyết định của bà.
Từ bỏ bản ngã cũ, sống nhẹ nhõm hơn
Hành trình tái thiết cuộc sống giản dị của bà Chu bắt đầu từ việc dọn dẹp chiếc tủ quần áo chật cứng.
Từng là một phụ nữ thành công trong sự nghiệp, bà sở hữu cả tủ đồ hiệu – vừa là niềm kiêu hãnh, vừa là phần thưởng cho những ngày tháng làm việc vất vả. Thế nhưng, giờ đây, bà nhận ra những bộ quần áo hào nhoáng ấy lại tượng trưng cho 1 cái tôi bị vật chất bao bọc. Nếu muốn thay đổi, bà phải bắt đầu từ việc thoát khỏi lớp vỏ ấy, thoát khỏi lối sống bị trói buộc bởi vật chất.
Việc chọn bỏ từng món đồ là điều khó khăn, nên bà Chu quyết định phân loại toàn bộ và quyên tặng 80% cho chương trình từ thiện. Khi tủ quần áo trở nên gọn gàng, bà cảm nhận được một sự nhẹ nhõm như thể vừa giải phóng cho tâm hồn mình.
Song song với đó, bà bắt đầu kiểm soát chi tiêu hằng ngày: thay vì uống cà phê ngoài quán, bà tự pha tại nhà; tự chuẩn bị bữa ăn; cắt giảm những gói dịch vụ trực tuyến không cần thiết.
Trước mỗi món định mua, bà tự đặt ra 3 câu hỏi: “Mình có thực sự cần không? Có thể dùng thứ khác thay thế không? Có thể chờ thêm 3 ngày để quyết định không?” Nhờ vậy, 90% những khoản chi tiêu bốc đồng đã được loại bỏ.
Nhờ vượt qua được cơn hứng mua sắm nhất thời, bà Chu lại tiết kiệm thêm được một khoản nhỏ. Và bà đã dùng khoản tiền đó làm phần thưởng cho sự cố gắng của mình bằng 1 chuyến đi du lịch mùa thu cùng bạn bè cũ.
Ảnh minh họa
Chi phí thấp nhưng chất lượng cao
Thay vì chi rất nhiều tiền mua sách nhưng không đọc hết, thỉnh thoảng bà Chu sẽ đến thư viện gần nhà để đọc sách, làm quen với nhiều người bạn mới, cùng nhau tâm sự, chia sẻ cuộc sống.
Về rèn luyện sức khỏe, bà bắt đầu tập yoga ở nhà, tận dụng mạng xã hội để học hỏi và giao lưu cùng mọi người. Bà biến sân thượng nhỏ thành vườn cây, trồng rau, hoa, vừa làm đẹp không gian vừa cung cấp thực phẩm tươi ngon.
Bằng sự sáng tạo và tinh tế, bà còn tạo ra cảm giác “cao cấp” từ những thứ giản đơn như ấm nước tiếp khách có vài lá bạc hà tự trồng với mấy đóa hoa ngoài vườn.
Từ ngày đó, cô Hiểu Văn cũng nhìn mẹ bằng một ánh mắt khác: vừa tò mò vừa khâm phục. Cô nhận ra, mẹ chẳng còn nói đến chuyện mua sắm nhưng nụ cười trên gương mặt lại tươi hơn, thanh thản hơn. Sự giàu có ấy không nằm trong tài khoản ngân hàng, mà là một thứ tỏa sáng từ nội tâm, từ sự mãn nguyện và bình thản.
Hàn gắn tình cảm gia đình
Bà Chu còn dành nhiều thời gian cho gia đình hơn. Thay vì thường xuyên bận rộn, căng thẳng với công việc, giờ bà đã có thể nấu những bữa cơm chậm rãi cho con, ăn xong 2 mẹ con lại ngồi ở phòng khách tâm sự.
Chủ đề câu chuyện không còn xoay quanh chuyện ai đổi xe mới, ai mua túi hiệu, mà trở về với những chi tiết mộc mạc, chân thực nhất của đời sống.
Đồng thời, cô Hiểu Văn cũng bắt đầu học theo mẹ: ghi chép chi tiêu, phân tích khoản tiền, phân biệt “muốn” và “cần”. Cô sững sờ phát hiện, gần một phần ba thu nhập hằng tháng của mình đã đổ vào những món không thật sự cần thiết.
Mối quan hệ của 2 mẹ con dần cải thiện. Họ không còn đối lập trong quan niệm sống, mà trở thành những người đồng hành trên con đường tìm kiếm triết lý sống giản dị.
Nghỉ hưu nhưng vẫn tiếp tục học hỏi và làm việc
Thay vì để thời gian trôi qua lãng phí, bà còn học các kĩ năng sống khác như trồng những loại rau khó nhằn, học phối đất cho đến cắt ghép video trên điện thoại…
Bà Chu đã chủ động đăng kí làm tình nguyện viên ở thư viện cộng đồng, mỗi tuần dành 2 buổi sáng sắp xếp sách, hướng dẫn trẻ em đọc. Khi những cuốn sách được xếp ngay ngắn trở lại, bà thấy lòng mình cũng thêm phần an yên. Những giọng đọc trong trẻo và nụ cười trẻ thơ mang lại cho bà nguồn năng lượng vô tận.
Từng chút một, bà Chu hoàn tất hành trình từ “độc lập tài chính” đến “độc lập tinh thần”. Bà không còn tìm kiếm giá trị bản thân qua ánh nhìn người khác, mà tìm thấy trong đóng góp cho cộng đồng, trong vườn cây nhỏ, trong thế giới nội tâm.
Hành trình của bà Chu Diêu cho thấy, “giàu có” không chỉ đo bằng tiền bạc hay hàng hiệu, mà còn ở sự tự do, bình thản và niềm vui giản dị mỗi ngày. Bằng lối sống chi phí thấp nhưng giàu trải nghiệm, bà đã tìm lại chính mình và có 1 tuổi già đầy ý nghĩa.
Theo Sohu