“Chỉ trong chớp mắt, những người sinh năm 1999 đã 26 tuổi. Thế hệ từng được gọi là ‘em út 9X’ nay đã không còn là những đứa trẻ vô tư, mà đang chạm ngưỡng trưởng thành với áp lực cơm áo gạo tiền, hôn nhân và trách nhiệm.
Tuổi trẻ đang ở đó nhưng trước mắt đã là những lựa chọn khó khăn của cuộc sống. Chúng ta không thể quay lại, cũng không thể dừng lại - chỉ có thể tiếp tục bước đi, và học cách gánh vác phần đời của mình", một caption đang được hội những người sinh năm 1999 đăng tải trên mạng xã hội ở Trung Quốc, phần nào cho thấy đúng thực trạng chung của những người 26 tuổi hiện nay.
Ảnh minh họa.
Nhìn con số 26 khiến nhiều người không khỏi giật mình: bạn bè đã kết hôn, có người mua nhà, có người đang chật vật trả nợ học phí, còn bản thân mình thì vẫn đang loay hoay tìm chỗ đứng.
Trên Weibo, một bạn nữ sinh năm 1999 than thở: “Ba tháng thử việc rồi mà chưa được nhận chính thức. Lương đủ trả tiền thuê nhà, nhưng cuối tuần mình vẫn phải đi chạy đơn giao đồ ăn để có thêm thu nhập. Cứ nghĩ mình sẽ làm công việc văn phòng ổn định, hóa ra vẫn bấp bênh như trước.”
Ở một góc khác của Xiaohongshu, một cô gái 1999 kể lại trải nghiệm về quê ăn Tết: “Mình chưa bao giờ thấy sợ câu hỏi ‘bao giờ cưới?’ đến vậy. Trong khi mình còn chưa trả hết tiền vay đi học, ba mẹ lại chỉ mong sớm bồng cháu.”
Trên Douyin, một chàng trai đồng trang lứa chia sẻ video ngắn: “Bạn bè đã có nhà, có xe, còn mình vẫn đi thuê trọ ở thành phố nhỏ, mỗi tháng đều lo chật vật từng đồng. Nhìn lại, đôi khi thấy mình đang tụt lại phía sau tất cả.”
Theo phân tích từ các trang truyền thông và diễn đàn thanh niên Trung Quốc, 1999 là lứa tuổi đang chạm tới những thách thức lớn nhất trong đời. Về việc làm, phần lớn mới ra trường chưa lâu, mức lương không cao, phải đứng giữa lựa chọn: chấp nhận cống hiến lâu dài trong một công ty để đổi lấy sự ổn định, hay mạo hiểm nhảy việc liên tục với hy vọng tăng lương nhanh hơn.
Về hôn nhân, áp lực từ gia đình là một thực tế khó tránh: câu hỏi “bao giờ kết hôn” đã trở thành nỗi ám ảnh mỗi dịp lễ Tết.
Áp lực nhiều lên. Ảnh minh họa.
Về tâm lý, đây là giai đoạn khủng hoảng tuổi 25-26, khi nhiều người cảm thấy mất phương hướng, dễ rơi vào trạng thái cô đơn và tự nghi ngờ bản thân. Về xã hội, họ là một phần của thế hệ “white-paper” - lớn lên giữa biến động, mang nhiều bất an, nhưng vẫn khao khát tìm kiếm một cuộc đời có ý nghĩa và dấu ấn riêng.
Đứng trước những áp lực đó, câu hỏi lớn nhất mà thế hệ 1999 phải trả lời là: làm thế nào để đi tiếp?
Câu trả lời có thể không nằm trong những công thức to tát, mà bắt đầu từ những kỹ năng nhỏ, những lựa chọn thiết thực có thể áp dụng ngay trong đời sống hằng ngày:
Ở tuổi 26, việc chưa có một công việc mơ ước hay mức lương lý tưởng là điều hoàn toàn bình thường. Đừng tự trách bản thân, hãy coi mỗi công việc đi qua như một lần tích lũy kỹ năng và kinh nghiệm sống.
Trên các diễn đàn tuyển dụng Trung Quốc, nhiều người đồng tình với quan điểm: “Đừng vội chọn công việc lương cao, mà hãy chọn nơi có thể học hỏi". Bởi, nếu chỉ chăm chăm chọn mức lương hấp dẫn mà công việc lại đơn điệu, thiếu cơ hội học hỏi, bạn sẽ nhanh chóng rơi vào trạng thái bế tắc: tiền thì có nhưng kỹ năng không phát triển, sau vài năm sẽ khó cạnh tranh trên thị trường lao động.
Ngược lại, chấp nhận một công việc chưa cao về lương nhưng có cơ hội học hỏi, được đào tạo, được thử nhiều vai trò khác nhau sẽ giống như đầu tư dài hạn. Tiền lương có thể đến chậm, nhưng kỹ năng tích lũy được sẽ theo bạn cả đời.
Bạn cũng không cần phải vẽ ra kế hoạch 10 năm dài đằng đẵng. Điều quan trọng là học cách đặt mục tiêu ngắn hạn, trong 3-6 tháng: học một kỹ năng mới, tiết kiệm một khoản tiền nhỏ, hoặc duy trì thói quen tập thể dục. Những mục tiêu nhỏ này giống như “neo” giúp bạn bớt hoang mang giữa tuổi 26, và dần dần tạo nên nền tảng vững chắc cho tương lai.
Ảnh minh họa.
“Hãy thử nhiều hơn, sai thì sửa kịp thời” - đây không chỉ là lời khuyên, mà nên trở thành phương châm sống của những người trẻ ở tuổi 26. Đây là lúc cơ thể còn khỏe mạnh, tinh thần còn rộng mở, chính là giai đoạn vàng để tích lũy vốn sống và kỹ năng cho tương lai. Dù là đọc sách, học ngoại ngữ hay tham gia các khóa học chuyên môn, tất cả đều là những “khoản đầu tư dài hạn” giúp bạn tạo bước ngoặt trong 5 đến 10 năm tới.
Sức khỏe và tài chính là hai tài sản quý giá nhất ở tuổi 26. Dù còn trẻ, nhưng cơ thể không thể mãi bị vắt kiệt bởi thói quen thức khuya hay làm việc quá sức. Ngủ đủ giấc, tập thể dục đều đặn và dù chỉ tiết kiệm một khoản nhỏ mỗi tháng, tất cả đều là “tấm bảo hiểm cá nhân” giúp bạn vững vàng hơn khi bước sang tuổi 30.
Bạn không nghe nhầm đâu. Nếu bạn sinh năm 1999, hãy nhớ: tuổi 26 không phải là đích đến, mà là giai đoạn thử nghiệm.
Ở tuổi này, những va vấp như mất việc, đổ vỡ tình cảm hay những khoản nợ còn dang dở… không phải là thất bại cuối cùng – chúng là bài học đắt giá giúp bạn hoàn thiện bản thân. Sự trưởng thành không đến từ thành công suôn sẻ, mà đến từ cách bạn đứng dậy sau những cú ngã.
Hãy cho mình quyền được sai, được thất bại – nhưng đừng bao giờ cho phép bản thân dừng lại. Bởi chính những lần vấp ngã hôm nay, sẽ trở thành tài sản quý giá giúp bạn mạnh mẽ hơn trong những năm tháng sau này.
Ảnh minh họa.
Bạn không cần hàng trăm mối quan hệ. Ở tuổi 26, điều thực sự quan trọng là giữ được vài người có thể gọi lúc nửa đêm, sẵn sàng lắng nghe, than thở cùng bạn, và không ngần ngại nói lời động viên.
Trong một thế giới đầy cạnh tranh và so sánh, mỗi người đều cần một “vòng tròn an toàn” – nơi bạn có thể sống thật, không cần tỏ ra mạnh mẽ hay giỏi giang. Chỉ cần 2–3 người bạn đủ tin cậy, bạn đã có một chỗ dựa tinh thần vững chắc, nhất là khi đối mặt với áp lực từ gia đình, công việc, hay cảm giác lạc lõng.
Đừng xem nhẹ giá trị của sự kết nối chân thành. Bởi khi có người để chia sẻ, bạn sẽ nhận ra: mình không đơn độc trên hành trình trưởng thành.
Áp lực kết hôn từ gia đình là có thật. Nhưng nếu chỉ vì muốn vừa lòng bố mẹ, hoặc sợ cảm giác một mình mà vội vàng bước vào hôn nhân, bạn có thể sẽ phải đối diện với nhiều mâu thuẫn còn khó chịu hơn sự cô đơn.
Hôn nhân không phải là đích đến, mà là một chặng đường dài cần được chuẩn bị kỹ lưỡng – từ tinh thần, tài chính đến sự kiên nhẫn. Đừng chọn đại chỉ để “có cho xong”. Hãy chọn khi bạn sẵn sàng đồng hành, chứ không phải khi bạn chỉ đang sợ ở lại một mình.
26 tuổi, bạn chưa cần phải có tất cả. Thế hệ 1999 trưởng thành trong một bối cảnh đầy biến động, nhưng đồng thời, họ cũng đang sống trong kỷ nguyên nhiều cơ hội nhất: công nghệ, tự do lựa chọn nghề nghiệp, khả năng kết nối toàn cầu. Chính vì vậy, việc bạn cảm thấy chật vật hôm nay không phải vì đi sau ai khác, mà chỉ đơn giản là bạn đang đi trên con đường riêng của mình.
Trên mạng xã hội có câu mọi người hay truyền tay nhau thế này: "Có người 22 tuổi kết hôn, đến 23 tuổi ly hôn. Có người 25 tuổi mới tìm được công việc, nhưng 28 tuổi đi XKLĐ. Có người 30 tuổi mới lần đầu được đi nước ngoài. Có người 40 tuổi vẫn độc thân, có người 70 tuổi mới tìm được chân ái", thế nên, ở tuổi 26, mọi lo lắng, hoang mang chỉ là chương mở đầu cho một hành trình dài.
Điều quan trọng nhất không phải là so sánh với người khác, mà là tin rằng mỗi bước đi của mình đều có giá trị, dù nhanh hay chậm.