Thảm họa Titanic năm 1912 không chỉ là một tai nạn hàng hải, mà còn là một chuỗi bi kịch được dệt nên bởi sự kiêu ngạo của con người và những sự ngẫu nhiên đến khó tin. Trong số vô vàn những câu chuyện định mệnh ấy, có một chi tiết nhỏ bé nhưng lại đóng vai trò tối thượng trong việc đẩy con tàu vĩ đại này vào bi kịch: một chiếc chìa khóa bị bỏ quên. Sai lầm tưởng chừng ngớ ngẩn này đã biến con tàu "không thể chìm" thành nơi chôn vùi của hơn 1.500 sinh mạng, và mọi thứ được gói gọn trong 37 giây nghiệt ngã.
Vào ngày 10 tháng 4 năm 1912, chỉ vài giờ trước khi Titanic nhổ neo rời Southampton, một sự thay đổi nhân sự đã diễn ra. David Blair , sĩ quan thứ hai dự kiến phục vụ trên chuyến đi đầu tiên của tàu, bất ngờ nhận được lệnh chuyển công tác. Vị trí của ông được thay thế bởi Henry Wilde , một sĩ quan cấp cao hơn được chuyển đến từ tàu chị em của Titanic là Olympic .
Henry Wilde
Việc chuyển giao vị trí trong một tàu lớn và phức tạp như Titanic vốn đã rất gấp rút và hỗn loạn. Trong lúc vội vã rời tàu, Blair đã quên trao lại cho sĩ quan thay thế mình một vật dụng quan trọng: chiếc chìa khóa tủ chứa ống nhòm dùng cho các nhân viên cảnh giới trên cột buồm.
Blair sau đó đã giữ chiếc chìa khóa này. Trong một lá thư viết sau đó, ông thừa nhận mình đã giữ chiếc chìa khóa một cách vô tình. Một sự sơ suất nhỏ, một quên lãng tức thời, nhưng lại tạo ra một hậu quả không thể đảo ngược, vượt xa mọi dự đoán của ông. Blair đã sống sót, nhưng ký ức về chiếc chìa khóa đó trở thành nỗi dằn vặt suốt đời ông.
Trong những đêm tối trời trên Đại Tây Dương, hai nhân viên cảnh giới trên tàu Titanic là Frederick Fleet và Reginald Lee phải làm việc mà không có ống nhòm. Họ đã nhiều lần yêu cầu cấp trên cung cấp ống nhòm nhưng không được đáp ứng vì chiếc chìa khóa đã nằm trong túi của Blair. Tầm nhìn bằng mắt thường trong đêm tối và lạnh giá đã giảm đi đáng kể.
Vào đêm 14 tháng 4, khi tàu đang di chuyển với tốc độ tối đa, môi trường xung quanh vô cùng nguy hiểm. Đại Tây Dương lúc đó được mô tả là "phẳng lặng như mặt hồ", không có sóng lớn giúp tảng băng trôi lộ diện rõ ràng bằng cách tạo ra sóng vỗ dưới chân nó. Hơn nữa, đêm đó không có ánh trăng, khiến tầm nhìn càng trở nên tệ hại hơn.
Khung cảnh huyền thoại trong bộ phim Titanic
Theo lời kể của Fleet tại các phiên điều trần sau này, nếu có ống nhòm, anh có thể đã phát hiện ra tảng băng trôi sớm hơn vài phút . Vài phút quý giá đó là tất cả những gì kỹ sư và thủy thủ đoàn cần để có thể chuyển hướng con tàu 46.000 tấn và tránh khỏi va chạm.
Tuy nhiên, định mệnh đã an bài. Sự thiếu sót của chiếc ống nhòm đã tước đi khoảng thời gian sống còn đó.
Chỉ đến 23 giờ 40 phút đêm 14 tháng 4, Frederick Fleet mới phát hiện ra một khối đen khổng lồ lù lù hiện ra phía trước. Anh nhanh chóng rung chuông cảnh báo ba lần và hét lên qua điện thoại: "Tảng băng trôi ngay trước mặt!"
Từ lúc tiếng chuông cảnh báo vang lên cho đến khi Titanic va chạm trực diện với tảng băng trôi, chỉ vỏn vẹn 37 giây đã trôi qua.
37 giây, đó là tất cả thời gian Thuyền trưởng Edward Smith và Sĩ quan thứ nhất William Murdoch có để cố gắng chuyển hướng con tàu. Mặc dù Murdoch đã ra lệnh chuyển hướng "hết lái sang trái" và "toàn lực lùi", nhưng quán tính khổng lồ của con tàu quá lớn, khiến nó không thể phản ứng đủ nhanh. Titanic đã va phải tảng băng ở mạn phải, tạo ra sáu vết thủng dưới mực nước biển. Chỉ cần 37 giây đó được kéo dài thêm 10 giây nữa, có lẽ thảm họa đã được ngăn chặn.
Con số 37 giây oan nghiệt này trở thành biểu tượng cho sự mong manh giữa sự sống và cái chết, và là minh chứng rõ nhất cho việc một sai sót nhỏ của con người có thể gây ra hậu quả thảm khốc đến mức nào.
Sau thảm họa, chiếc chìa khóa bị David Blair quên đã được cất giữ trong gia đình ông suốt nhiều năm. Năm 2007, chiếc chìa khóa này được bán đấu giá với số tiền khoảng 90.000 Bảng Anh (tương đương khoảng hơn 2,8 tỷ đồng ), thu hút sự chú ý của toàn thế giới. Chiếc chìa khóa nhỏ bé này không chỉ là một kỷ vật lịch sử, mà còn là một lời nhắc nhở đau lòng về sự mong manh của số phận và vai trò của yếu tố con người trong một thảm kịch kỹ thuật được cho là "hoàn hảo".
Chiếc chìa khoá đã được bán đấu giá
Sự thật điên rồ này dạy cho chúng ta một bài học sâu sắc: đôi khi, sự khác biệt giữa một chuyến đi thành công và một thảm họa lịch sử không nằm ở công nghệ vĩ đại hay sức mạnh của thiên nhiên, mà nằm ở một chi tiết nhỏ bé, ngớ ngẩn như việc quên một chiếc chìa khóa.
Tổng hợp