Ở tuổi 71, trong khi nhiều người chọn sống an nhàn bên con cháu, bà Trương Thiên – một phụ nữ sống tại Thượng Hải (Trung Quốc) lại chọn cho mình một con đường hoàn toàn khác: bán nhà, mua xe và lên đường rong ruổi khắp nơi.Bà không lập gia đình, không có con cái, và sống một mình, một cuộc đời khiến biết bao người thán phục.
Khoảng tám năm trước, sau khi nghỉ hưu, bà Trương quyết định bán căn nhà đang ở. Số tiền thu được từ việc bán nhà được bà dùng để mua một chiếc ô tô và tự cải tạo thành không gian sống với điều kiện sinh hoạt cơ bản. Đây là bước khởi đầu cho một hành trình dài ngày, với việc bà tự lái xe đi qua nhiều tỉnh thành tại Trung Quốc.
Từ đó, hành trình di chuyển bằng xe hơi của bà chính thức bắt đầu. Không có lộ trình cố định và không cần người đi cùng, bà lái xe qua các vùng địa hình đa dạng, từ núi đồi, sa mạc đến cao nguyên với tổng quãng đường vượt mốc 360.000 km. Việc lựa chọn điểm đến, thời gian dừng chân đều được bà quyết định linh hoạt theo hoàn cảnh và cảm nhận cá nhân trên từng chặng đường.
Trên hành trình của riêng mình, bà Trương Thiên còn ghi lại và chia sẻ cuộc sống thường nhật trên mạng xã hội. Những đoạn video của bà từ cảnh quan thiên nhiên đến các hoạt động sinh hoạt cơ bản như nấu ăn hay nghỉ ngơi bên đường đều thu hút sự quan tâm lớn nhờ tính chân thực và sự tối giản trong lối sống. Một trong những video được lan truyền mạnh mẽ là cảnh bà nhảy múa giữa khung tuyết trắng ở Shangri-La. Hình ảnh này nhanh chóng thu hút hàng triệu lượt xem, trở thành biểu tượng cho tinh thần tự do và lối sống tối giản mà nhiều người trong xã hội hiện đại đang hướng tới.
Phương tiện bà sử dụng là một chiếc ô tô cũ đã được cải tạo lại để phục vụ nhu cầu sinh hoạt cơ bản. Ghế lái phía trước được giữ nguyên, phía sau bố trí một chiếc giường nhỏ phủ vải hoa theo sở thích cá nhân. Trong không gian giới hạn, bà bố trí bếp ga mini, xoong nồi, gia vị và các vật dụng thiết yếu một cách ngăn nắp, đảm bảo cho cuộc sống độc lập trên đường. Dù không rộng rãi hay tiện nghi như các xe cắm trại chuyên dụng, chiếc xe vẫn đáp ứng đầy đủ chức năng như một nơi ở di động phù hợp với lối sống mà bà lựa chọn.
Và vào các dịp lễ quan trọng như Tết Nguyên đán, bà vẫn duy trì thói quen nấu nướng đầy đủ trong không gian sinh hoạt nhỏ trên xe. Những món ăn được bà chuẩn bị và bày biện gọn gàng, sau đó quay lại qua điện thoại như một phần trong nhật ký hành trình. Điều này cho thấy sự trân trọng từng khoảnh khắc trong cuộc sống của bà, dù trong điều kiện di chuyển liên tục và sống một mình.
Việc bà Trương Thiên lựa chọn sống một mình ở tuổi xế chiều thu hút nhiều sự chú ý. Trước những câu hỏi liên quan đến gia đình, bà thường trả lời rõ ràng rằng bản thân chưa từng kết hôn và không cảm thấy cần thiết phải có người đồng hành. Theo bà, lựa chọn này là quyết định cá nhân và không xuất phát từ các biến cố tình cảm.
Khi xưa, bà sinh ra trong một gia đình trọng nam khinh nữ. Khi mới 12 tuổi, bà đã bị buộc nghỉ học để ở nhà làm nông. Những trải nghiệm này đã hình thành nên tư duy sống độc lập trong bà và sống không phụ thuộc vào khuôn mẫu truyền thống của xã hội.
Bà làm việc trong ngành giáo dục suốt nhiều năm, sống cuộc đời ổn định theo khuôn mẫu phổ biến. Tuy nhiên, sự lặp lại và thiếu đổi mới trong công việc dần khiến bà cảm thấy mất đi sự kết nối với bản thân. Đến tuổi trung niên, bà quyết định thay đổi: nghỉ việc và thi lại đại học để theo đuổi ngành công nghệ đúng với sở thích đã ấp ủ từ lâu. Sau khi hoàn tất chương trình học, bà trở thành giảng viên đại học, đánh dấu một bước ngoặt quan trọng trong việc chủ động định hình cuộc sống cá nhân.
Sau khi nghỉ hưu ở tuổi 55, bà Trương Thiên bắt đầu lên kế hoạch cho một giai đoạn mới trong cuộc sống. Bà dành thời gian tích lũy tài chính, học lái xe và tự tay cải tạo một chiếc ô tô thành nơi sinh hoạt cơ bản. Đến năm 62 tuổi, bà chính thức khởi hành chuyến đi xuyên cả nước bằng ô tô – một ý tưởng từng được xem là xa vời, nay đã trở thành hiện thực.
Dù đã bước sang tuổi 70, bà vẫn tiếp tục hành trình di chuyển. Đối với bà, việc khám phá các vùng đất mới bằng chính phương tiện của mình là cách để trải nghiệm cuộc sống một cách chủ động và đầy đủ hơn. Việc sống một mình không khiến bà cảm thấy thiếu hụt, mà được xem là sự lựa chọn phù hợp với quan điểm sống độc lập và tự chủ.
Cách sống của bà Trương Thiên có thể không phổ biến, nhưng phản ánh một xu hướng ngày càng rõ rệt: ngày càng nhiều người tìm kiếm những lối đi khác biệt để theo đuổi giá trị cá nhân. Hành trình của bà không chỉ là một chuyến đi về mặt địa lý, mà còn là minh chứng cho việc một cá nhân có thể chủ động định hình cách sống, bất kể độ tuổi hay hoàn cảnh.
(Sohu)