Trong thế giới Doraemon đầy phép màu và tiếng cười, khi nhắc đến những nhân vật được yêu thích, Nobita luôn đứng đầu bảng với những trò hậu đậu và thất bại hài hước. Nhưng nếu chỉ để mắt đến cậu bé lười biếng ấy thì sẽ bỏ qua một nhân vật vừa quen thuộc vừa đầy bí ẩn - mẹ Nobita - bà Tamako Nobi.
Bà là người mẹ nghiêm khắc, hay mắng con vì điểm 0 hay quên làm bài tập, nhưng chính những hành động tưởng như “khó chịu” này lại khiến nhiều fan tò mò: rốt cuộc Tamako là ai? Con người thật của bà ra sao?

Mẹ Nobita - bà Tamako Nobi.
Tamako Nobi mang họ Kataoka trước khi kết hôn với Nobisuke Nobi. Trong nguyên tác, bà là người phụ nữ mảnh khảnh, đeo kính tròn giống Nobita, tóc đen và thường mặc áo sơ mi vàng với váy cam, quàng tạp dề trắng khi làm việc nhà. Về tính cách, Tamako được miêu tả là người cứng rắn, quyết đoán và nghiêm khắc, đặc biệt khi quản lý con trai và gia đình.
Bà giỏi cân đối chi tiêu, tiết kiệm và sắp xếp công việc nhà, đôi khi nhờ Doraemon hỗ trợ bằng bảo bối. Những câu nhắc nhở kiểu “Nobita! Đi học bài đi!” hay việc hạn chế tiền tiêu vặt không phải vì bà “hẹp hòi” mà là cách bà dạy con tự lập và trưởng thành.
Tính cách: Nghiêm khắc nhưng đầy yêu thương
Tamako là kiểu người mẹ “cứng rắn ngoài, mềm mại trong”. Bề ngoài, bà nổi tiếng nóng nảy, dễ giận, và nghiêm khắc trong việc quản lý con trai. Chỉ cần Nobita quên mua đồ ở chợ hay giấu điểm kém, bà lập tức “phát hỏa”, hét lớn “Nobitaaaa!” hay thậm chí đuổi cậu ra khỏi nhà để “suy ngẫm”.
Bà quản lý tài chính gia đình cực kỳ tiết kiệm, cấm Nobita mua máy tính vì “không cần thiết”, và ghét động vật trong nhà – dù đôi khi lại bất ngờ gắn bó với chú mèo hoang mà Nobita mang về. Những hành động này không chỉ là “mẹ khó tính” mà còn là cách bà dạy con trách nhiệm, kỷ luật và sự tự lập, một khía cạnh khiến nhiều fan vừa sợ vừa nể.
Nhưng Tamako không chỉ nghiêm khắc. Bên dưới lớp vỏ ấy là trái tim ấm áp: bà chuẩn bị bữa ăn yêu thích cho Nobita, lo lắng đến phát khóc khi cậu bỏ nhà đi, và ôm chầm lấy con khi trở về. Hơn nữa, bà cũng từng thừa hưởng chút “lười biếng” từ thời thơ ấu, từng bị mẹ mắng vì không dọn phòng hay chơi đùa ngoài trời, giống hệt Nobita ngày nay. Điều này khiến bà gần gũi hơn, và cho thấy rằng sự nghiêm khắc của Tamako có lý do, xuất phát từ kinh nghiệm sống và tình yêu thương con.

Là bà nội trợ điển hình của Nhật Bản những năm 1960-1970, Tamako đảm nhận mọi việc nhà: nấu ăn, dọn dẹp, mua sắm - đôi khi nhờ Doraemon hỗ trợ bằng bảo bối. Bà giao cho Nobita những nhiệm vụ đơn giản như đi chợ, nhưng cậu thường quên sạch, tạo ra những tình huống dở khóc dở cười. Dù nghiêm khắc, Tamako hiếm khi đánh đòn; chủ yếu dùng lời mắng và cắt tiền tiêu vặt để “dạy dỗ”.
Trong các tập phim, bà là người lớn duy nhất nhận ra sự bất thường của Doraemon nhưng vẫn hợp tác với mèo máy để giữ trật tự gia đình. Bà sợ gián và chuột kinh khủng, thường hét lên cầu cứu, những khoảnh khắc vừa hài hước vừa tạo cảm giác nhân vật “đời thực” và gần gũi.
Trong gia đình, Tamako vừa là người mẹ nghiêm khắc, vừa là người vợ bình dị. Bà và Nobisuke cùng quản lý tài chính và giải quyết công việc nhà, trong khi Nobisuke thường làm “trọng tài” khi Tamako nổi giận. Với Doraemon, bà mắng cả hai khi gây ồn ào nhưng cũng linh hoạt nhờ mèo máy giúp việc, cho thấy Tamako vừa thực tế, vừa biết linh hoạt trong cách ứng xử.

Chính sự đối lập giữa bề ngoài và nội tâm khiến Tamako trở nên đặc biệt. Nếu nhìn sơ qua, bà nghiêm khắc, la mắng và đôi lúc khiến Nobita sợ xanh mặt. Nhưng thực chất, Tamako là một người mẹ:
- Cứng rắn nhưng yêu thương: Sự nghiêm khắc xuất phát từ tình yêu và mong muốn con trưởng thành.
- Quyết đoán và quyền lực: Không cần bảo bối, chỉ một ánh mắt hay câu nhắc nhở cũng đủ “định hướng” Nobita.
- Cá tính mạnh mẽ: Thời trẻ nghịch ngợm, độc lập, và giờ vẫn là trụ cột gia đình, đứng ra bảo vệ con và gia đình.
- Mềm yếu và con người: Lo lắng, nhạy cảm, đôi khi bộc lộ yếu điểm - sợ gián, sợ chuột, và thừa nhận bản thân từng lười biếng.
Chính những mâu thuẫn này tạo nên một Tamako đa chiều, vừa gần gũi vừa bí ẩn, khiến người xem vừa nể vừa thương. Trong khi các bảo bối của Doraemon có thể giải quyết mọi chuyện, bà nhắc nhở rằng sức mạnh thực sự nằm ở con người bình thường: tình yêu, sự kiên nhẫn và trách nhiệm.