Quản lý tài chính gia đình vốn là bài toán không đơn giản. Có nhà thì quy hết về 1 mối, có nhà lại phân chia theo trách nhiệm, chồng lo khoản này, vợ lo khoản kia - miễn sao vợ chồng thống nhất và tìm ra phương án khiến cả 2 thấy phù hợp và vui vẻ thực hiện là được.
Tuy nhiên đôi khi đó chỉ là câu chuyện về mặt lý thuyết, còn thực tế lại trắc trở hơn nhiều. Tâm sự của cô vợ bị chồng “từ chối” đưa lương dưới đây, tiếc thay, lại là 1 trường hợp như vậy.
Trong bài tâm sự của mình, cô cho biết hiện tại lương cô 8 triệu/tháng, lương chồng 15-17 triệu/tháng. Vợ chồng có 2 con nhỏ nhưng chồng cô nhất quyết mỗi người “nuôi 1 đứa”, tiền ăn thì ai đi chợ người đó chi, các khoản khác thì chia đôi. Với những người lương cao, dư dả thì cách phân chia này có thể không “thành vấn đề”, nhưng vì lương của cô vợ chỉ 8 triệu, nên thành ra rất khó.

Nguyên văn bài tâm sự của cô, cảm giác stress và không thấy kết nối vì chồng nhất quyết lảng tránh chuyện tài chính gia đình (Ảnh chụp màn hình)
Trong phần bình luận, nhiều người chỉ biết thở dài, bởi vợ chồng bất đồng trong chuyện tài chính không phải hiếm, nhà nào cũng từng gặp ít nhất đôi lần. Nhưng 1 người muốn giải quyết, muốn trò chuyện để tìm cách khắc phục, còn 1 người cứ lảng tránh, từ chối trao đổi thì đúng là chẳng biết làm sao, căng thẳng càng chồng chất.
“Mình thấy cái kiểu chia đôi như này chỉ hợp với nhà nào mà thu nhập của vợ tương đương thu nhập của chồng thôi, thì nó mới khả thi. Chứ đây lương chồng gấp đôi lương vợ, mà tổng thu nhập cũng không cao, gọi là thấp cũng chẳng sai. 23-25 triệu/tháng nuôi 2 con, rồi ốm đau phát sinh việc bên nội bên ngoại, lễ Tết thì chia đôi làm sao mà lo được” - Một người bày tỏ.
“Lương chồng gấp đôi thì giờ chia tổng chi phí làm 3 phần, chồng gánh 2 phần, bạn gánh 1 phần. Nhưng đấy là chuyện chi tiêu, còn tiết kiệm chung nữa cũng cần thiết chứ. Vợ chồng mà rạch ròi đến mức này thì khó lắm, tiền tháng nào hết tháng đó, không dự phòng, không tiết kiệm thì nan giải” - Một người chia sẻ.
“Có quả chồng như này thì chán thật đấy… đọc mà thương cho mom. Nếu cố nói chuyện không được thì thôi, tự mình cố gắng tăng thu nhập, tiết kiệm riêng 1 khoản hòm hòm rồi nếu chán quá, stress quá không chịu được thì còn có một ít phòng thân” - Một người khuyên.
“Đọc mà stress dùm bạn này luôn. Lương 8 triệu độc thân còn khó nói gì nuôi con, mà vẫn để được 1-2 triệu/tháng thì giỏi thật. Ở với nhau 11 năm, lúc chồng khó khăn thì mình gánh vác không nề hà mà đến khi chồng kiếm được lại chẳng chịu góp, nghĩ tổn thương ấy chứ” - Một người thở dài.
1. Thống nhất quan điểm trước khi thống nhất số tiền cụ thể
Bất đồng tiền bạc trong hôn nhân phần lớn không đến từ con số, mà đến từ sự khác biệt trong cách nhìn nhận về tiền.

Ảnh minh họa (Nguồn: Pinterest)
Có người coi tiền là để tận hưởng cuộc sống, có người lại xem tiền là sự an toàn cần tích lũy. Nếu không nói rõ từ đầu, mỗi hành vi chi tiêu hay tiết kiệm đều dễ bị hiểu sai thành vô trách nhiệm hoặc quá keo kiệt. Vì vậy, vợ chồng cần ngồi lại để chia sẻ quan điểm sống gắn với tiền bạc của mình, hiểu vì sao đối phương lại hành xử như vậy. Khi hiểu được “gốc rễ” vấn đề, mâu thuẫn sẽ bớt căng thẳng và dễ tìm được tiếng nói chung hơn, thay vì cãi nhau ai đúng ai sai.
2. Thiết lập nguyên tắc quản lý tiền rõ ràng để tránh tranh cãi cảm tính
Quản lý tiền bạc mập mờ, không nguyên tắc là nguyên nhân khiến mâu thuẫn lặp đi lặp lại. Vợ chồng nên thống nhất cơ chế tài chính cụ thể như tiền sinh hoạt chung, tiền tiết kiệm và một khoản chi tiêu cá nhân cho mỗi người. Khi đã có “ranh giới” rõ ràng, việc chi tiêu sẽ ít bị soi xét, kiểm soát lẫn nhau.
Những khoản chi lớn cần được bàn bạc trước để tránh cảm giác bị đặt vào chuyện đã rồi. Quản lý tiền bằng quy tắc sẽ giúp tiền bạc trở thành công cụ phục vụ gia đình, thay vì nguồn gây áp lực và cãi vã.
3. Xem tiền bạc là bài toán chung, không phải chuyện riêng của một người
Sai lầm lớn nhất khi vợ chồng bất đồng tiền bạc là đổ lỗi cho nhau. Khi coi đối phương là nguyên nhân của mọi khó khăn tài chính, mối quan hệ sẽ nhanh chóng rạn nứt. Thay vì trách móc, cả hai cần nhìn nhận tiền bạc là vấn đề chung cần cùng nhau giải quyết. Điều này giúp chuyển từ đối đầu sang hợp tác, cùng tìm cách cân đối chi tiêu, cải thiện thu nhập hoặc điều chỉnh lối sống. Khi có chung mục tiêu là sự ổn định lâu dài của gia đình, những khác biệt trong cách dùng tiền sẽ dễ chấp nhận và dung hòa hơn nhiều.