Theo các chuyên giáo dục, bí quyết giúp một gia đình hưng thịnh không phải là tạo áp lực cho con cái, mà là để cha cùng tham gia.
Một bà mẹ chia sẻ: Khi con trai vừa vào lớp một, cũng đúng lúc cô có sự điều chuyển trong công việc, mỗi ngày đều bận rộn như con quay. Sáng phải làm bữa sáng cho con, đưa con đến trường. Tan làm thì đón con về nhà, vội vàng chuẩn bị bữa tối, rồi lại hướng dẫn con làm bài tập. Chồng cô nhìn thấy vợ bận tối mắt tối mũi nhưng vẫn vô tư nằm trên sofa chơi điện thoại, xem bóng đá, thỉnh thoảng mới đáp lời qua loa vài câu.
Mỗi khi như vậy, cô cảm thấy vô cùng cáu kỉnh.
Con viết sai một chữ, làm sai một bài toán, bất kỳ lỗi nhỏ nào cũng khiến cô bùng nổ cảm xúc. Sự bất mãn và tức giận với chồng cũng theo đó mà bộc phát mạnh mẽ. Kết quả là, buổi tối lẽ ra phải ấm áp và vui vẻ lại tràn ngập tiếng la mắng, trách móc của cô, tiếng khóc của con và tiếng cãi vã với chồng. Quan hệ vợ chồng ngày càng xấu đi, quan hệ mẹ con cũng ở bờ vực rạn nứt.
Cô hiểu rõ bầu không khí gia đình đầy oán trách và cãi vã này sẽ ảnh hưởng tiêu cực đến sự trưởng thành của con, nhưng lại không tìm ra cách giải quyết.
Sau đó, có một lần đi công tác, cô ở nhờ nhà bạn vài ngày và chứng kiến một mô hình gia đình hoàn toàn khác. Chồng của bạn cô là quản lý tại một công ty tư nhân, dù bận rộn đến đâu, việc đầu tiên anh ấy làm khi về nhà vẫn là thay đồ rồi vào bếp.
Sau bữa tối, bạn cô rửa bát, còn chồng thì giúp con làm bài tập. Buổi sáng, để vợ ngủ thêm một chút, anh ấy chủ động nhận nhiệm vụ đưa đón con đi học. Khi vợ gặp khó khăn trong công việc, anh ấy kiên nhẫn an ủi, đưa ra lời khuyên. Ngay cả việc lên kế hoạch học tập, rèn luyện thể chất, đọc sách… anh ấy cũng tham gia sâu sắc.
Anh ấy không bao giờ là người ngoài cuộc trong gia đình, cũng không đứng ngoài việc giáo dục con cái. Anh cùng vợ san sẻ những việc nhỏ nhặt trong cuộc sống, luôn kề vai sát cánh trong việc dạy dỗ con.
Vì gia đình không bao giờ là trách nhiệm của một cá nhân, cũng không chỉ là công việc riêng của mẹ. Chỉ khi cha biết san sẻ, mẹ mới không rơi vào trạng thái "chiến đấu một mình" mà mất kiểm soát cảm xúc, và gia đình mới không trở thành chiến trường khói lửa.
Ảnh minh họa
Cha tham gia sâu vào việc nuôi dạy con, con sẽ ưu tú hơn
Đến ngày thứ ba ở nhờ nhà bạn, người phụ nữ trên bất ngờ phát hiện chồng của bạn cô đã biến phòng khách thành "phòng thí nghiệm khoa học".
Anh ấy lấy hai chiếc cốc, hướng dẫn con trai cách sử dụng nguyên lý mao dẫn để truyền nước từ cốc này sang cốc khác. Anh ấy dạy con cách tách keo 502 bằng muối và giấm trắng, dạy con làm bộ lọc nước đơn giản từ trứng và chai nhựa…
Không chỉ vậy, anh còn cùng con thảo luận tin tức quân sự, chia sẻ những cuốn sách thú vị, giải toán vui, cùng nhau trao đổi về học tập. Khung cảnh hai cha con đắm chìm trong việc học tập và giao lưu khiến cô vô cùng ngưỡng mộ.
Lúc đó, cô mới thực sự hiểu một số số liệu nghiên cứu.
Đại học Yale đã theo dõi nghiên cứu suốt 12 năm và phát hiện rằng: "Những đứa trẻ được cha nuôi dạy chủ yếu thường có chỉ số IQ cao hơn, thành tích học tập tốt hơn, và có nhiều khả năng thành công trong sự nghiệp sau này".
Dữ liệu PISA của OECD (Tổ chức Hợp tác và Phát triển Kinh tế) cũng cho thấy: "Trong những gia đình có mức độ tham gia của cha cao thuộc nhóm 25% hàng đầu, xác suất con vào trường trọng điểm cao hơn 58% so với các gia đình thông thường".
Nói cách khác: Mức độ tham gia của cha trong giáo dục con cái quyết định mức độ ưu tú của con.
Càng tham gia nhiều, con càng xuất sắc.
Ba lĩnh vực cha càng "cạnh tranh", gia đình càng hưng thịnh
Bộ Y tế Hoa Kỳ từng biên soạn tài liệu "Tầm quan trọng của người cha trong sự phát triển của trẻ", xác định bảy chức năng quan trọng của cha:
- Xây dựng mối quan hệ tích cực với mẹ của trẻ
- Dành thời gian bên con
- Nuôi dưỡng con
- Kỷ luật con một cách phù hợp
- Hướng dẫn con khám phá thế giới ngoài gia đình
- Bảo vệ và chu cấp
- Là hình mẫu cho con
Tóm lại, cha nên "cạnh tranh" ở ba lĩnh vực sau để gia đình ngày càng tốt đẹp:
- "Cạnh tranh" trong mối quan hệ với vợ: Cha mẹ hòa thuận, con cái mới có cảm giác an toàn và phát triển tốt.
- "Cạnh tranh trong mối quan hệ với con: Cha không vắng mặt, dành đủ tình yêu, sự quan tâm, hướng dẫn và đồng hành cùng con, mới thực sự có quyền giáo dục con.
- "Cạnh tranh" trong việc làm tấm gương cho con: Trẻ em trước 12 tuổi thường coi cha là thần tượng, là biểu tượng của trí tuệ và sức mạnh. Cha sống có kỷ luật, con sẽ noi theo. Cha ham học hỏi, con cũng sẽ cố gắng vươn lên.
Ngược lại, cha lười biếng, nóng nảy, con cũng sẽ học theo thói xấu đó. Vì vậy, nếu cha trở thành một tấm gương tốt, con sẽ tự nhiên đi theo con đường đúng đắn.
Có câu nói như sau: Nhiều bức tranh của trẻ em không vẽ tay của cha. Vì sao? Vì trong ký ức của chúng, cha chỉ như một cái bóng, không thể nắm bắt. Dù trong mối quan hệ vợ chồng hay trong giáo dục con cái, việc cha vắng mặt đều là một sai lầm nghiêm trọng.
Khi cha không ở bên, gia đình khó giữ được sự ổn định. Khi cha vắng mặt trong việc giáo dục, con cái sẽ chịu ảnh hưởng nặng nề. Chỉ khi cha mẹ sát cánh bên nhau, con cái đứng ở giữa trung tâm gia đình, một gia đình mới có thể ổn định như một tam giác cân.
Tạo áp lực cho con không chắc đã có kết quả tốt. Nhưng nếu để cha tham gia tích cực hơn, chắc chắn sẽ có một gia đình hạnh phúc và thịnh vượng.
Bởi vì, cha luôn là người đặc biệt nhất trong lòng con, là người mà con muốn dựa vào nhất.