Cha mẹ nào cũng yêu thương con cái, điều đó là bản năng tự nhiên không ai có thể phủ nhận. Từ khi con chào đời, những hy sinh thầm lặng, những đêm thức trắng, những lo toan không ngừng nghỉ đều xuất phát từ tình yêu vô bờ dành cho con. Tuy nhiên, yêu thương không đồng nghĩa với việc làm mọi thứ cho con mà không suy xét. Có những cách yêu thương sai lầm, tưởng chừng là tốt đẹp nhưng lại vô tình gieo mầm hậu quả nghiêm trọng, ảnh hưởng đến sự phát triển và tương lai của con cái.
Nhiều bậc cha mẹ có thói quen bao bọc con cái quá mức. Họ quẩn quanh bên con suốt ngày, làm thay con mọi việc, từ những chuyện nhỏ nhặt như buộc dây giày, chuẩn bị cặp sách, đến những quyết định lớn hơn như chọn trường học hay định hướng tương lai. Họ tin rằng đó là cách thể hiện tình yêu, rằng con còn nhỏ, còn non nớt, cần được che chở. Nhưng thực tế, đây không phải là yêu thương đúng nghĩa.
Khi cha mẹ hạ mình làm tất cả cho con, họ vô tình gửi đi một thông điệp rằng con không cần phải cố gắng, không cần chịu trách nhiệm với cuộc đời mình. Con cái lớn lên trong sự phục vụ tận tình ấy thường không biết trân trọng sự hy sinh của cha mẹ. Thay vì cảm thấy biết ơn, chúng có thể coi đó là điều hiển nhiên, thậm chí thiếu tôn trọng cha mẹ. Một đứa trẻ được làm thay mọi thứ sẽ dần hình thành thói quen ỷ lại, không biết tự giải quyết vấn đề, không học được cách đối mặt với khó khăn.
Ảnh minh hoạ
Cha mẹ nên hiểu rằng vai trò của mình không phải là người phục vụ con mọi lúc mọi nơi, mà là người đồng hành, là chỗ dựa vững chắc khi con cần. Hãy để con tự trải nghiệm, tự vấp ngã và tự đứng dậy. Chẳng hạn, nếu con quên làm bài tập, thay vì vội vàng làm hộ, hãy để con chịu hậu quả từ giáo viên. Đó là cách con học được giá trị của trách nhiệm. Yêu thương không phải là bao bọc con khỏi mọi sóng gió, mà là trang bị cho con sức mạnh để đối mặt với chúng.
Một sai lầm phổ biến khác của cha mẹ là nghĩ rằng con không thể sống tốt nếu thiếu sự hỗ trợ của mình. Họ lo lắng rằng con sẽ thất bại, sẽ khổ sở, nên vội vàng nhảy vào giải quyết mọi vấn đề thay con. Từ việc chọn bạn bè, giải quyết mâu thuẫn với người khác, đến việc chi tiền mua những thứ con muốn, cha mẹ thường tự nguyện đứng ra làm tất cả. Nhưng điều này có thực sự tốt?
Khi cha mẹ gánh vác mọi thứ, con cái sẽ không bao giờ trưởng thành. Một đứa trẻ được bảo bọc quá kỹ sẽ không biết cách tự đứng trên đôi chân của mình. Chẳng hạn, nếu con gặp khó khăn trong học tập, thay vì để con tự tìm cách vượt qua, cha mẹ thuê gia sư, làm bài hộ, hay thậm chí can thiệp với giáo viên. Kết quả là con không học được cách tự học, tự vượt qua thử thách. Lớn lên, khi không còn cha mẹ bên cạnh, con sẽ bối rối, hoang mang trước những vấn đề đơn giản nhất.
Hơn nữa, việc giúp đỡ quá mức còn làm con mất đi khả năng tự lập và sáng tạo. Hãy tưởng tượng một đứa trẻ chưa từng tự nấu ăn, chưa từng tự giặt quần áo, chưa từng tự quản lý thời gian – làm sao nó có thể sống tốt khi bước vào đời? Cha mẹ cần biết rằng yêu thương đúng cách là để con tự do trải nghiệm, dù điều đó đồng nghĩa với việc con sẽ thất bại, sẽ vấp ngã. Thất bại là bài học quý giá mà không ai có thể dạy thay. Hãy để con tự chịu trách nhiệm với hành động của mình, tự tìm cách giải quyết vấn đề. Chỉ khi được buông tay đúng lúc, con mới thực sự trưởng thành và học được cách sống độc lập.
Ví dụ, nếu con muốn mua một món đồ chơi đắt tiền, thay vì lập tức chi tiền, hãy khuyến khích con tiết kiệm tiền tiêu vặt hoặc làm việc nhà để kiếm thêm. Điều này không chỉ dạy con giá trị của lao động mà còn giúp con hiểu rằng mọi thứ trong cuộc sống đều có giá của nó.
Khi con cái đã bước vào tuổi trưởng thành, cha mẹ cần nhận ra rằng con phải tự chịu trách nhiệm với cuộc sống của mình. Tuy nhiên, nhiều người vẫn giữ thói quen chu cấp tiền bạc cho con, từ việc mua xe, mua nhà, đến chi tiêu cho những sở thích xa xỉ. Họ nghĩ rằng đó là cách thể hiện tình yêu, rằng con vẫn cần mình hỗ trợ. Nhưng hậu quả của điều này là gì?
Con cái trưởng thành mà vẫn nhận tiền từ cha mẹ sẽ không bao giờ học được cách tự kiếm sống. Chúng sẽ ỷ lại, coi cha mẹ như "cây ATM" vô tận, sẵn sàng đáp ứng mọi nhu cầu. Điều này không chỉ làm suy giảm khả năng quản lý tài chính của con mà còn khiến con mất đi ý thức trách nhiệm với cuộc đời mình. Một người không biết giá trị của đồng tiền kiếm được bằng mồ hôi nước mắt sẽ dễ dàng tiêu xài hoang phí, sống thiếu mục đích.
Ảnh minh hoạ
Chẳng hạn, nếu con muốn mua một chiếc điện thoại đắt tiền, thay vì đưa tiền ngay, hãy yêu cầu con tự tiết kiệm hoặc tìm công việc làm thêm. Điều này không chỉ giúp con hiểu được giá trị lao động mà còn rèn luyện tính tự lập. Cha mẹ cần nhớ rằng yêu thương con không phải là đáp ứng mọi đòi hỏi vật chất, mà là giúp con xây dựng nền tảng để tự đứng vững trong xã hội.
Hơn nữa, việc chu cấp quá mức còn có thể khiến con cái mất động lực phấn đấu. Khi mọi thứ đến quá dễ dàng, con sẽ không còn ý chí vươn lên, không còn khát khao chinh phục những mục tiêu lớn lao. Một người trưởng thành mà vẫn sống dựa vào cha mẹ sẽ khó lòng trở thành người có bản lĩnh, có trách nhiệm với gia đình và xã hội.
Theo Sohu