Đồng ý một nửa đề xuất Tôi chỉ đồng ý một nửa đề xuất theo dự thảo, đó là xử lý hình sự người trộm tài sản giá trị dưới 2 triệu đồng nếu tài sản bị chiếm đoạt là phương tiện kiếm sống chính của người bị hại hoặc gia đình họ. Bởi lẽ thực tế để xác định được thế nào là “phương tiện kiếm sống chính” của người bị hại hoặc gia đình họ không khó nếu như có hướng dẫn cụ thể. Hơn nữa, cơ quan tố tụng cũng sẽ dễ dàng chứng minh tài sản bị trộm có phải là “phương tiện kiếm sống chính” của người bị hại hay không thông qua việc xác minh gia cảnh, thông qua các nhân chứng gần gũi, sống xung quanh người bị hại. Còn việc xác định tài sản bị trộm “có giá trị đặc biệt về mặt tinh thần” đối với người bị hại hay không là rất khó. Đây là một phạm trù mang tính mơ hồ và cảm tính. Định lượng về giá trị tinh thần đặc biệt trong thực tế là một việc làm rất khó, sẽ gây khó khăn cho quá trình áp dụng pháp luật, dễ dẫn đến tùy tiện. ThS Nguyễn Đình Thắm, giảng viên khoa Tội phạm học và Điều tra tội phạm Phân hiệu Trường Đào tạo, bồi dưỡng nghiệp vụ kiểm sát tại TP HCM Không chỉ là tài sản Tôi đang nuôi một chú chó cảnh. Gần đây nó bị bệnh viêm da, tôi phải đưa nó đến khám và điều trị tại phòng khám dành riêng cho chó. Không chỉ lần này mà mỗi khi phát hiện nó chảy mũi hay đau ở chỗ nào đó là tôi đều rất lo, phải tìm mọi cách đi chữa trị ngay. Đối với tôi, chú chó như người bạn và là niềm cảm hứng sau mỗi khi đi làm về. Nói chung với nó, tôi có tình cảm rất đặc biệt nên chăm sóc, bảo vệ nó chu đáo, khi mình không có điều kiện nuôi nữa thì tôi sẽ nhượng lại cho người cùng sở thích. Mỗi khi nhớ lại chuyện cách đây ba năm, một con mèo lai Anh và Ba Tư của tôi bị bắt trộm, tôi rất căm phẫn những kẻ bắt trộm. Đó là một mất mát mà tôi còn nhớ mãi bởi tôi đã rất yêu quý và lo lắng cho con mèo như chính bản thân mình. Tôi cho rằng đề xuất như dự thảo BLHS (sửa đổi) là rất hay và hợp tình, hợp lý. Không thể mang tài sản có giá trị tinh thần đặc biệt ra so sánh với tài sản thông thường được. Chị Ngô Thị Như Quỳnh, số 12 Tân Trào, tòa nhà Petroland, Khu đô thị Phú Mỹ Hưng, quận 7, TP HCM Nghiêm trị kẻ trộm thú cưng Tôi hoàn toàn đồng ý với đề xuất mới trong dự thảo BLHS về việc xử lý những trường hợp trộm cắp tài sản có giá trị đặc biệt về mặt tinh thần như thú cưng. Ai là người yêu quý hoặc đã, đang nuôi thú cưng thì mới hiểu được cảm giác của người bị mất trộm thú cưng. Tôi bắt đầu thích và nuôi chó sau khi tham gia một diễn đàn về chó cảnh trên mạng Internet cách đây mấy năm. Từ đó tôi dành khá nhiều thời gian rảnh để thu thập, nghiên cứu những thông tin liên quan đến giống chó Nhật lông xù mà tôi đang nuôi. Tất nhiên, chúng tôi không đòi hỏi có một chính sách pháp luật riêng để bảo vệ mình vì không chỉ vật nuôi mà còn nhiều loại tài sản khác cũng có giá trị tinh thần. Nhưng công bằng mà nói khi chứng kiến việc những con vật yêu quý của mình bị xẻ thịt bán ngoài chợ, tôi thật sự không đành lòng! Anh Trần Quang Huy, Giám đốc Công ty Bảo vệ Đại An Ninh, Bình Dương Tôi đã khóc rất nhiều Một lần khi thấy con mèo nhỏ xíu, ốm yếu, bẩn thỉu bị người ta vứt vào sọt rác ở gần khu nhà trọ đang meo meo kêu cứu, tôi đã mang về nuôi. Phòng trọ chật, người bạn chung phòng không thích nhưng tôi vẫn chăm sóc mèo hằng ngày. Nó lớn rất nhanh, trở thành một chú mèo xinh đẹp và rất thân thiện, gắn bó với tôi. Tôi về đến nhà là nó sà ngay vào lòng tôi để được vuốt ve, đến mức người bạn chung phòng cũng mê luôn. Gần đây nó bị trộm mất, hai đứa tôi khóc quá chừng, đi tìm, hỏi han khắp nơi không thấy. Đối với chúng tôi, con mèo là bạn, là niềm vui mỗi khi được chăm sóc nó, vậy mà ai đó nỡ bắt trộm. Tôi nghe nói những kẻ bắt trộm chó, mèo thường mang đến bán cho các lò mổ. Nếu đúng như vậy thì hành vi của họ đáng bị pháp luật trừng trị vì quá nhẫn tâm. Pháp luật hình sự hãy bảo vệ người yêu quý vật nuôi như chúng tôi, có chính sách đặc biệt bỏ tù những kẻ trộm cắp để không còn tình trạng người ta phải khóc tức tưởi vì con vật mình gắn bó bị mất trộm nữa. Chị Nguyễn Thị Anh Đào, đường Tân Sơn, quận Gò Vấp, TP.HCM |