Vì sao lặng lẽ chịu khổ cũng là một loại khôn ngoan?

B.B, Theo Đời sống pháp luật 23:30 10/10/2025
Chia sẻ

Họ tự mình gánh, tự mình đứng dậy, tự mình học cách chữa lành.

Có những người khi gặp khổ liền khóc, liền than, liền tìm ai đó để sẻ chia. Nhưng cũng có những người, dù bão nổi trong lòng, vẫn im lặng bước đi. Không phải họ vô cảm, mà vì họ đã hiểu một điều: không phải nỗi đau nào cũng cần nói ra, và không phải ai cũng xứng đáng để nghe.

Lặng lẽ chịu khổ, nghe tưởng cam chịu, nhưng thực ra là một loại khôn ngoan. Bởi người từng trải mới biết: ồn ào không khiến khổ bớt đi, oán trách không làm đời dễ hơn. Có những khổ đau chỉ có thể vượt qua bằng sự bình tĩnh, lặng thinh và kiên cường bên trong.

Vì sao lặng lẽ chịu khổ cũng là một loại khôn ngoan?- Ảnh 1.

Ảnh minh hoạ

1. Khổ là bài học mà ai cũng phải học

Không ai sống mà chưa từng khổ. Người nghèo khổ vì thiếu, người giàu khổ vì dư. Người cô đơn khổ vì không ai ở bên, người đông người lại khổ vì chẳng ai thật lòng. Nhưng có một sự thật ít ai chịu chấp nhận: khổ là phần tất yếu của đời sống. Càng chạy trốn nó, càng bị nó đuổi theo. Càng oán trách, càng lún sâu. Người khôn ngoan không hỏi “Vì sao tôi khổ?”, mà hỏi “Tôi học được gì từ nỗi khổ này?”. Khổ dạy ta biết khiêm nhường, biết trân trọng, biết buông bỏ những điều từng tưởng không thể rời.

2. Im lặng, không phải yếu đuối, mà là tỉnh táo

Khi khổ, phản ứng tự nhiên của con người là nói, là kể, là tìm người hiểu mình. Nhưng càng lớn tuổi, ta càng nhận ra: phần lớn người nghe chỉ tò mò, chứ không thật lòng. Người thông minh hiểu rằng kể lể nỗi đau đôi khi chỉ khiến nó thêm dài. Thế nên họ chọn im lặng. Không phải vì họ sợ, mà vì họ hiểu có những thứ chỉ thời gian mới giải được, không phải lời nói. Im lặng là cách họ tự giữ phẩm giá, tự chữa lành, và cũng là cách họ không làm khổ thêm người khác.

3. Chịu khổ là cách rèn luyện tâm trí

Một thân thể khỏe mạnh phải trải qua tập luyện. Một tâm hồn vững vàng cũng phải đi qua khổ. Không có ai sinh ra đã hiểu đời. Cái hiểu nào cũng đổi bằng vết xước. Khổ khiến con người dừng lại, nhìn vào bên trong. Nó bào mòn sự kiêu ngạo, rửa sạch ảo tưởng, và dạy ta biết thương người hơn. Những ai từng chịu khổ trong im lặng thường có một sức mạnh đặc biệt: không còn sợ gió bão nữa, vì họ từng là người đi qua giông tố.

Vì sao lặng lẽ chịu khổ cũng là một loại khôn ngoan?- Ảnh 2.

Ảnh minh hoạ

4. Lặng lẽ chịu khổ, vì biết không ai cứu được mình ngoài chính mình

Có những nỗi đau, người khác có thương đến mấy cũng chỉ đứng nhìn. Không ai có thể thay ta vượt qua, không ai có thể gánh thay cảm xúc. Người khôn ngoan hiểu rõ điều đó. Họ không đổ lỗi cho đời, không trách người, cũng không tìm sự thương hại. Họ tự mình gánh, tự mình đứng dậy, tự mình học cách chữa lành. Bởi khổ, nếu không giết ta, sẽ làm ta mạnh mẽ và sâu sắc hơn. Lặng lẽ chịu khổ – thực ra là học cách tự cứu chính mình.

5. Khi vượt qua được, ta sẽ hiểu khổ cũng là món quà

Có những chuyện lúc xảy ra tưởng là tận cùng bất hạnh, nhưng nhiều năm sau nhìn lại, mới thấy đó là điều cần thiết để ta đổi khác. Nếu không bị phản bội, ta đã không biết phân biệt thật - giả. Nếu không bị mất mát, ta đã không biết trân trọng thứ mình đang có. Nếu không từng khổ, ta đã chẳng hiểu thế nào là bình yên. Người lặng lẽ chịu khổ hôm nay, chính là người có được sự bình thản ngày mai. Khổ, xét đến cùng, là một cách mà cuộc đời dạy ta lớn lên.

6. Bình yên là phần thưởng của người biết im lặng chịu đựng

Khi con người không còn tranh cãi với đời, không còn oán trách, không còn hỏi “vì sao là tôi”, thì lòng tự nhiên lặng lại. Sự bình yên không đến từ việc hết khổ, mà đến từ việc ta hiểu và chấp nhận khổ. Người từng im lặng chịu đựng sẽ có ánh mắt điềm nhiên, nụ cười hiền, và tâm thế không dễ bị lay động. Vì họ biết: đời này không ai được dễ, nhưng người biết im lặng mà sống tử tế, cuối cùng đều thắng bằng sự bình an.

Lặng lẽ chịu khổ không phải là sống nhẫn nhục, mà là một cảnh giới của người hiểu đời. Họ không khoe vết thương, không cầu thương hại, không kêu trời trách người. Họ chỉ lặng lẽ bước, từng chút một, qua những ngày tăm tối – để rồi một sáng kia, khi nhìn lại, mới mỉm cười nhận ra: "Hóa ra, khổ không đến để làm ta gục ngã, mà đến để dạy ta biết đứng vững hơn, sâu sắc hơn, và nhân hậu hơn".

Vì thế, nếu một ngày nào đó bạn thấy mình đang im lặng chịu khổ, đừng nghĩ đó là điều tệ. Đó có thể chính là lúc bạn đang trưởng thành theo cách tĩnh lặng nhất, nhưng đáng giá nhất của cuộc đời.

TIN CÙNG CHUYÊN MỤC
Xem theo ngày