Không ít người thường cho rằng sự giàu có phụ thuộc vào may mắn, hoàn cảnh xuất thân hoặc những cơ hội đặc biệt. Nhưng trên thực tế, những yếu tố ấy chỉ chiếm một phần nhỏ. Điều quan trọng nhất là cách mỗi người tư duy và hành động. Người ta có thể bắt đầu từ con số 0, thậm chí từ con số âm, nhưng nếu tư duy đúng đắn, con đường đi đến sự sung túc là hoàn toàn khả thi.
Ngược lại, nếu tư duy thiếu chiều sâu, không đúng hướng thì dù có kiếm bộn tiền cũng khó mà giữ được, mãi không thể dư dả. Dưới đây chính là 5 kiểu tư duy như vậy.
Thoạt nghe, đây tưởng chừng là một sự "biết đủ", biết hài lòng với cuộc sống. Không ít người nghĩ rằng miễn hôm nay có cái ăn, có chỗ ở, có công việc ổn định thì đã là đủ. Sự hài lòng với mức sống cơ bản không sai, nhưng nếu điều đó trở thành giới hạn của tư duy về cuộc sống, câu chuyện có thể sẽ rất khác.
Ảnh minh họa
Người chỉ dừng lại ở mức "đủ sống" thường không đặt ra mục tiêu dài hạn về tài chính, không nghĩ đến việc tích lũy hay đầu tư cho tương lai. Chính vì vậy, dù làm việc chăm chỉ bao nhiêu đi nữa, họ cũng chỉ duy trì một mức sống trung bình, không có khả năng nâng cấp chất lượng cuộc sống hay tạo ra sự tự do tài chính. Giàu có không phải là mục tiêu bắt buộc với tất cả mọi người, nhưng nếu tư duy mãi quanh quẩn trong vùng an toàn này, con người sẽ tự bỏ đi cơ hội phát triển của chính mình
Đây là kiểu suy nghĩ khá phổ biến, đặc biệt là với những người thiếu chí tiến thủ. Họ tin rằng sự giàu có đều là nhờ may mắn, nhờ được sinh ra trong gia đình có điều kiện, hoặc nhờ một cơ hội "trời cho". Chính niềm tin này khiến họ không chủ động học hỏi, không dám thử nghiệm, và thường xuyên đổ lỗi cho hoàn cảnh. Thực tế, các nghiên cứu tài chính đã chỉ ra rằng, phần lớn những người có khối tài sản lớn đều xây dựng nó thông qua quá trình dài tích lũy, quản lý và đầu tư có kỷ luật.
Nếu chỉ nhìn vào kết quả mà bỏ qua hành trình, người ta sẽ tự thuyết phục mình rằng mình không thể thay đổi, và khi đã tin như vậy thì mọi nỗ lực đều trở nên nửa vời.
Tự ti và sợ thất bại là một kiểu tư duy rất phổ biến. Có người nhìn thấy cơ hội nhưng lại lập tức nghĩ rằng "cái này không dành cho mình" , "mình không đủ giỏi" , "mình chắc chắn sẽ thất bại" .
Ảnh minh họa
Chính tâm lý này khiến họ bỏ lỡ vô số cơ hội học hỏi, đầu tư và phát triển. Không phải ai giàu có cũng "sinh ra từ vạch đích", không ít người cũng bắt đầu ở điểm xuất phát như bao người khác nhưng vấn đề là họ dám thử, dám sai và dám sửa. Họ coi thất bại là chi phí cần thiết của quá trình trưởng thành. Còn ai luôn cho rằng mình không đủ khả năng thì sẽ mãi đứng yên, và trong tài chính, đứng yên đồng nghĩa với việc thụt lùi.
Một trong những rào cản lớn nhất của sự giàu có chính là thói quen chi tiêu thiếu kiểm soát. Có bao nhiêu tiêu bấy nhiêu, thậm chí sẵn sàng vay nợ để thỏa mãn nhu cầu ngắn hạn.
Kiểu tư duy này khiến dòng tiền cá nhân lúc nào cũng trong trạng thái cạn kiệt, không có khoản tiết kiệm, không có vốn để đầu tư. Dù thu nhập có tăng lên, họ vẫn sẽ rơi vào vòng luẩn quẩn: Thu nhập nhiều hơn thì chi tiêu cũng nhiều hơn, dẫn đến kết quả cuối cùng vẫn là con số 0. Người dư dả thường có điểm chung là quản lý tiền chặt chẽ, biết ưu tiên cho tiết kiệm và đầu tư trước khi nghĩ đến tiêu dùng. Còn với những ai sống theo cách "tiêu rồi mới tính", cánh cửa đến sự sung túc gần như luôn đóng lại.
Đây là một kiểu tư duy khác khiến tài sản mãi không thể sinh lời. Nhiều người chỉ dám gửi tiền tiết kiệm ở ngân hàng, coi đó là hình thức an toàn nhất, và né tránh mọi kênh đầu tư khác. Giữ tiền là cần thiết, nhưng nếu chỉ giữ mà không phân bổ để tối ưu tiền sinh lời, thì quả thực đáng tiếc.
Người dư dả không phải là người tránh rủi ro bằng mọi giá, mà là người biết quản trị rủi ro. Họ học cách phân bổ vốn, tìm hiểu trước khi đầu tư và chấp nhận một mức độ rủi ro hợp lý để đổi lấy khả năng tăng trưởng. Sự thận trọng là cần thiết, nhưng khi nỗi sợ trở thành xiềng xích thì nó sẽ ngăn con người tiến đến sự giàu có.