Tình yêu tuổi học trò tựa những chú chim hót buổi sáng: Lanh lảnh, trong lành, tinh khôi. Nhưng chính tình yêu ấy đôi lúc cũng làm cho ta vướng mắc vào những thứ không mấy hay ho.
Mình có một câu chuyện nhỏ muốn kể cho các bạn nghe: Hồi mình còn học lớp 12, ở xóm nhỏ gần cạnh có một đứa học lớp 11 cùng trường. Nó rất xinh và học giỏi. Vừa mới thoát ra cái cấp 2 ở quê nghèo, nó lên cấp 3 tạo nên một làn gió mới cho ngôi trường ấy. Bao nhiêu anh đeo đuổi. Nó cũng như bao đứa con gái khác. Dễ rung động và yếu đuối trong chuyện tình cảm.
Nó yêu một thằng cùng khoá nhưng hơn tuổi. Nghe đâu nhà có miếng đất mặt đường ở thị trấn. Giàu lắm. Nhưng cuối năm 11, không ai thấy nó đâu nữa. Mình về nhà hỏi thì mới biết nó về nhà để đẻ. Nó mang bầu, bụng chửa to nên phải nghỉ học. Chỉ thấy thằng đó hôn trộm một con khác ở nhà gửi xe sau trường.
Một câu chuyện đó không nói lên được điều gì, nhưng sẽ là một tiếng chuông lớn phản ánh tình trạng yêu quá sớm trong học đường, đặc biệt là cấp 3.
Yêu tuổi học trò được gì?
Được những cảm giác rung động đầu đời, trong trẻo như sương mai. Đôi lúc chỉ nắm tay người ấy dù chỉ là những phút nắm trộm lúc ra chơi cũng đủ thấy hạnh phúc biết bao.
Yêu tuổi học trò không vụ lợi, không ích kỉ, không có chữ tiền hiện hữu. Đôi lúc chỉ một bữa cơm rau muống luộc cùng nhau cũng thấy vui. Đơn giản, tuổi học trò không có quá nhiều vấn đề để lo nghĩ. Nên họ dành toàn tâm để học, để chơi và để yêu...
Yêu tuổi học trò, chỉ một cây kem người ấy tặng cho cũng đủ vui suốt cả ngày. Cười suốt buổi vì thích thú. Một cái móc khoá mấy ngàn bạc cũng giữ khư khư mấy năm liền. Bởi họ thấy món quà không quan trọng bằng tình cảm.
Yêu tuổi học trò, nếu gặp đúng người, hợp thời điểm thì đó sẽ là mối tình đẹp đi theo năm tháng của bạn. Sau này dù chia tay hay không thì cũng đều trở thành kỉ niệm đẹp.
Thế yêu tuổi học trò mất gì?
Yêu tuổi học trò được thì ít mà mất mát thì nhiều.
Tuổi học trò, còn quá nhỏ để phải nghĩ đến những vấn đề phức tạp của tình yêu. Đáng lẽ ra tuổi đấy, chúng ta chỉ cần biết ăn, biết học, biết ngủ đúng giờ - thế là đủ. Còn chuyện yêu đương, thời điểm ấy còn quá sớm để nghĩ tới.
Nếu mà nói tình cảm lúc đấy là gì thì đó chỉ là cảm giác thích nhau đơn thuần mà thôi. Tuyệt nhiên họ không thể định nghĩa được yêu là gì? Mà chỉ thấy thích thích và thế là yêu thôi.
Bởi không xác định được tình yêu là gì nên ở tuổi này tình yêu chẳng đi đâu về đâu. Hầu như họ sớm chia tay hoặc lên đại học và mỗi người mỗi hướng.
Tuổi học trò nên xác định đúng nghĩa vụ của mình: Xách cặp tới trường và tập trung học thật tốt. Mọi chuyện còn lại để bố mẹ lo.
Tuổi học trò, vì còn quá xốc nổi nên những lúc cấm đoán của bố mẹ thì họ cho rằng điều đó sai trái. Người lớn không hiểu được. Và họ cư xử , làm những việc không hay ho chút nào như: Bỏ nhà đi với người yêu nhưng thực chất mới mười mấy tuổi đầu đâu biết kiếm tiền nên bỏ đi vài bữa, hết tiền rồi lại quay về. Thậm chí có nhiều đứa còn làm những việc nguy hiểm hơn như cùng nhau tự tử...
Tuổi học trò, những tò mò về cơ thể, sự phát triển của tuổi dậy thì nhiều lúc sẽ mang tới tai họa như câu chuyện mà mình kể trên.
Họ đều là những người non nớt, không có kinh nghiệm trong mọi thứ. Tình dục lúc này còn quá sớm đối với họ nhưng vì bản tính của tuổi mới lớn nên sẽ xảy ra những điều không hay như: Nạo phá thai và tâm lý sẽ bị ảnh hưởng…
Tuổi học trò, yêu lúc này thì việc học sẽ bị chểnh mảng. Đây là thời điểm quan trọng để bồi dưỡng kiến thức và chuẩn bị hành trang cho đại học. Nếu yêu lúc này, thời gian sẽ bị chi phối và ảnh hưởng lớn đến việc học.
Tình yêu luôn đẹp, nhất là ở lứa tuổi học trò. Điều đó không ai phủ định được. Nhưng cần phải xác định được nhiệm vụ chính của mình lúc này là phải ráng học thật tốt và nên cử xử thật thông minh và đúng mực. Để hậu quả đáng tiếc sẽ không bao giờ xảy ra.