Eddie The Eagle - Không có vinh quang cho kẻ bỏ cuộc

Harley, Theo Trí Thức Trẻ 16:08 08/08/2016

Từ cậu bé gặp chấn thương đầu gối suốt 1 năm và được khuyên nên đọc sách trong suốt thời gian chờ đợi hồi phục, Eddie Edwards đã lành lặn, đi được, chạy được và trở thành trở thành biểu tượng của việc chinh phục những đỉnh cao mà ai cũng nói là không thể.

Ngày hôm qua, cả thế giới đã rúng động vì tin Đại Tá Hoàng Xuân Vinh trở thành vận động viên người Việt đầu tiên giành Huy Chương Vàng tại Olympic cùng với bộ môn bắn súng hơi. Không chỉ mang về niềm tự hào quốc gia, được ngợi ca vì là lần đầu tiên của tất cả, đằng sau chiến thắng đầy bất ngờ đó còn là câu chuyện về việc đại tá đã khổ luyện mỗi ngày, suốt 25 năm, là bao thất bại và cay đắng trước khi nếm quả ngọt. 

Và nếu bạn, người đang dành thời gian đọc những dòng này vẫn trong tâm trạng lâng lâng từ hôm qua tới giờ thì mời bạn đến với một bộ phim về đề tài thể thao và thế vận hội Olympic khá hay trong nửa đầu năm 2016: Eddie The Eagle.

Eddie The Eagle - Không có vinh quang cho kẻ bỏ cuộc - Ảnh 1.

Bộ phim Eddie The Eagle được làm dựa nên câu chuyện đời tràn đầy cảm hứng của vận động viên trượt tuyết người Anh - Eddie Edwards. Từ năm 10 tuổi, mặc dù gặp một chấn thương đầu gối khá nghiêm trọng nhưng Eddie Edwards vẫn kiên trì theo đuổi giấc mơ được tham dự và đoạt huy chương tại thế vận hội thể thao lớn nhất hành tinh: Olympic. 

Không chỉ kiên trì theo đuổi mục tiêu, Eddie còn được ngưỡng mộ vì sự linh hoạt. Với anh, đích đến có thể khác một chút nhưng mục đích thì không hề suy chuyển qua bao nhiêu năm tháng. Từ thuở bé, Eddie đã thử hết những thứ mình được biết: nín thở, chạy bộ, nhảy sào, nhảy ngựa… mãi đến lứa tuổi thanh niên anh mới đến với môn trượt tuyết rồi sau là nhảy ski vào năm 22 tuổi, thay đổi mục tiêu từ Olympic tới Winter Olympic.

Như mô-típ quen thuộc của một phim về nhân vật "vượt chướng ngại vật", bên cạnh Eddie luôn có một ông bố lèm bèm vì chuyện cậu phải ngưng mơ mộng vớ vẩn và tập trung đi làm kiếm tiền, một số người cười cợt sự nghiệp dư và điên rồ của cậu, một thần tượng khó gần để lấy đó làm mục tiêu phấn đấu. Trong câu chuyện này, Eddie cũng có một cuộc gặp gỡ định mệnh với người mà sau này trở thành huấn luyện viên của anh, một người đầy tài năng nhưng có quá khứ bê tha rồi cả hai cùng cố gắng.

Thủ vai Eddie Edwards là nam tài tử đang lên Taron Egerton. Sau thành công của bộ phim điệp viên Kingsman: The Golden Service, Taron Egerton nhận được khá nhiều dự án thú vị. Cùng một kiểu vai diễn "newbie" trong nghiệp điệp viên, nghiệp trượt tuyết nhưng khó để tìm được điểm chung giữa hai lần hóa thân của nam tài tử. Trong Kingsman, nếu nhân vật Gary 'Eggsy' Unwin nhanh nhạy, lém lỉnh và có phần tinh ranh thì nhân vật Eddie Edwards của phim Eddie The Eagle lại hiền lành, có phần khù khờ và chậm chạp hơn.

Eddie The Eagle - Không có vinh quang cho kẻ bỏ cuộc - Ảnh 2.

Nhân vật Eddie Edwards ngoài đời thực

Trái ngược với Taron Egerton biến hóa, vai huấn luyện viên có quá khứ "huy hoàng" Bronson Peary thuộc về Hugh Jackman và nam diễn viên người Úc mang luôn kiểu diễn "Wolverine" gắn liền với tên tuổi của mình vào phim. Đúng là cũng chả cần đào sâu nghiên cứu nhân vật làm gì nhiều khi mục đích chính cho sự xuất hiện của anh chỉ để câu thêm sức hút truyền thông cho một bộ phim thuộc thể loại khó xơi: hài, thể thao, tiểu sử. Cũng cái kiểu ngang tàng bất cần, cũng cái kiểu "làm điếu thuốc cho thơm miệng" trước khi hành động – lao thẳng từ đỉnh 90m lao xuống; okay thế là đủ!

Cũng may là tương tác của hai nhân vật khá tốt. Trường đoạn hay nhất phim hẳn phải là lúc Bronson Peary dạy Eddie Edwards tiếp đất với lời khuyên hãy nhẹ nhàng và giữ nhịp điệu khi từ tốn khoan thai, khi phải dồn dập như… làm tình! Chưa kể, Bronson Peary còn nhiệt tình làm mẫu và hỗ trợ Eddie bằng cách dang tay đỡ và nâng hông khi anh chàng lao người xuống. Các "shipper" hẳn chắc chắn sẽ cười ngất trước đoạn này.

Eddie The Eagle - Không có vinh quang cho kẻ bỏ cuộc - Ảnh 3.

Không chỉ gói gọn trong sự hài hước và sự hấp dẫn từ dàn cast ngôi sao, nét thú vị của phim còn nằm ở những thông điệp "đáng phải ghi nhớ" xuất hiện với tần suất khá dày nhưng lại được đan cài tự nhiên vào mạch phim. Có thể kể đến một số khoảnh khắc như khi Eddie toan bỏ việc trượt tuyết thì lại vô tình tìm được một dòng khá hay trên tấm poster dán trên tường: "Bắt đầu thế nào cũng được, quan trọng là kết thúc" hay Bronson Peary đọc được một dòng trong quyển sách kim chỉ nam về đam mê trượt tuyết của Eddie: "Có tài năng thiên phú không là chưa đủ, mà còn là sự không từ bỏ bất cứ chuyện gì". Tinh thần này cũng dẫn dắt Eddie thử và… thất bại khá nhiều lần. 

Cũng như khi hội đồng Olympic Anh Quốc đột ngột thay đổi quy định để ngăn cản Eddie làm người đại diện quốc gia cho bộ môn trượt ski thì thay vì oán thán và bỏ cuộc, Eddie lại tìm một sự công nhận thành tích từ những cuộc thi khác, đến khi nào đủ điều kiện tham gia thì thôi.

Sự lỳ lợm của Eddie cũng gặp mâu thuẫn với chính huấn luyện viên Bronson Peary khi ông cho rằng sự xuất hiện của Eddie tại cuộc thi lớn nhất hành tinh chỉ đem lại một trò hề cho truyền thông. Để đáp trả, Eddie tự mình tham gia thế vận hội và tự xoay chuyển để mình trở thành một biểu tượng lớn cho sự cố gắng, một người hùng của thời đại mới. Cũng xin được nhắc lại là Eddie không quá thông minh, anh chỉ có sự kiên trì đến cứng đầu.

Eddie The Eagle - Không có vinh quang cho kẻ bỏ cuộc - Ảnh 4.

Không quá dài dòng, chỉ vẻn vẹn 106 phút nhưng những cảm xúc mà bộ phim Eddie The Eagle mang lại thì tích cực. Nó có thể là một điểm sáng trong lúc mỗi chúng ta đang đi tìm một "dấu hiệu" soi sáng khi đang mịt mù vì những nỗ lực chưa được hồi đáp hay đang băn khoăn lựa chọn con đường đi đến đích cuối cùng. Và nếu con đường đi ấy vẫn còn quá dài thì xin mượn lời của Pierre Frèdy de Coubertin - người sáng lập Thế vận hội và là Chủ tịch đầu tiên để thay lời kết: "Điều quan trọng nhất ở Olympic không phải chiến thắng mà là cố gắng, không phải vinh quang mà là vượt qua trở ngại".