"Đừng để con ở nhà một mình, con sợ bố lắm" - Câu nói của cô bé 6 tuổi khiến người mẹ nổi cơn thịnh nộ, đùng đùng kiếm chồng hỏi tội

Đông, Theo Thanh niên Việt 00:08 26/03/2025
Chia sẻ

Chuyện gì đã xảy ra với cô bé này?

* Dưới đây là chia sẻ của một phụ huynh Hàn Quốc về kinh nghiệm dạy con của mình

Tôi vẫn nhớ như in ngày hôm đó, khi con gái tôi, một bé gái nhỏ mới 6 tuổi, nhìn tôi với ánh mắt đầy lo lắng, giọng nói khẽ khàng: "Mẹ đừng để con ở nhà một mình, con sợ bố lắm".

Lời nói ấy khiến tôi cảm thấy nghẹn ngào, như có một cú đánh mạnh vào trái tim. Tôi không thể tin vào tai mình, không thể hiểu được tại sao con tôi, đứa trẻ mà tôi luôn nghĩ rằng sẽ luôn cảm thấy an toàn và yêu thương trong vòng tay của cha mẹ, lại có thể nói ra những lời sợ hãi như vậy. Lẽ nào, người cha mà con yêu thương lại là nỗi sợ hãi của chính con?

Câu nói ấy ám ảnh tôi suốt cả ngày hôm đó. Chuyện gì đã xảy ra với gia đình tôi vậy? Tại sao con gái lại sợ bố? Tôi và chồng đã cùng nhau nuôi dưỡng con, đã dành cho con sự yêu thương và chăm sóc, nhưng sao bỗng dưng con lại cảm thấy sợ hãi người bố mà lẽ ra phải là chỗ dựa vững chắc của con? Tôi biết chắc chắn rằng con gái tôi yêu bố, nhưng giờ đây con lại muốn tránh mặt bố, điều này khiến tôi bàng hoàng và lo lắng vô cùng.

Sự việc bắt đầu từ một lần tôi và chồng cùng con ngồi làm bài tập về nhà. Tôi luôn là người kiên nhẫn, nhẹ nhàng chỉ bảo con, nhưng hôm đó chồng tôi lại không thể kiềm chế được cảm xúc. Khi con gái tôi chưa làm xong bài tập và những đáp án không đúng khiến con lo lắng, anh ấy đã mất bình tĩnh.

"Đừng để con ở nhà một mình, con sợ bố lắm" - Câu nói của cô bé 6 tuổi khiến người mẹ nổi cơn thịnh nộ, đùng đùng kiếm chồng hỏi tội- Ảnh 1.

Câu nói của con gái khiến người mẹ sốc (Ảnh minh họa)

Tôi biết rằng anh rất yêu con, nhưng đôi khi anh quá nghiêm khắc và nóng tính. Dù chúng tôi đã thống nhất rằng sẽ không dùng đòn roi để dạy con, nhưng trong khoảnh khắc nóng giận, anh đã đánh vào tay con một cái. Hành động ấy không mạnh, nhưng đủ để tôi cảm nhận được sự tổn thương mà con phải chịu đựng. Cú đánh đó, dù chỉ là một hành động bộc phát, cũng đã khiến con gái tôi cảm thấy sợ hãi.

Lúc đó, tôi đứng yên, nhìn con gái ngồi im, nước mắt chảy dài trên má, và tôi cảm nhận được nỗi buồn và tổn thương trong trái tim con. Dù tôi biết anh không cố ý làm đau con, nhưng tôi không thể chịu đựng được khi con phải trải qua điều đó. Tôi chỉ mong muốn rằng con sẽ luôn cảm thấy an toàn, rằng con sẽ luôn có bố mẹ bảo vệ, yêu thương, và dạy dỗ con một cách nhẹ nhàng, không phải bằng sự sợ hãi. Hình ảnh con gái tôi sợ hãi ánh mắt của chồng tôi khiến tôi phải suy nghĩ rất nhiều về cách dạy con của chúng tôi.

Cả tối hôm đó, tôi không thể ngủ được. Tôi cứ suy nghĩ mãi về những lời con nói: "Con sợ bố lắm". Những lời ấy cứ vang vọng trong tâm trí tôi, và tôi không thể hiểu tại sao con lại cảm thấy như vậy. Tôi lo lắng cho tâm lý của con, lo lắng cho sự phát triển của con trong môi trường gia đình.

Là một người mẹ, tôi không thể để con lớn lên trong sự sợ hãi như vậy. Tôi không thể để con cảm thấy rằng cha mẹ mình là người đáng sợ. Đó không phải là điều mà một đứa trẻ xứng đáng có, nhất là khi chính cha mẹ phải là người bảo vệ, yêu thương và chăm sóc con.

Tôi quyết định phải nói chuyện với chồng ngay lập tức. Tôi muốn anh hiểu rõ rằng chúng tôi cần phải thay đổi cách dạy con, cần phải kiên nhẫn hơn và không để những cảm xúc tiêu cực chi phối hành động của mình. Cả hai chúng tôi cần phải là tấm gương để con nhìn vào và học theo. Tôi không muốn con sống trong một môi trường mà trong đó, tình yêu thương bị thay thế bởi sự sợ hãi.

Chúng tôi ngồi xuống, và tôi bắt đầu cuộc trò chuyện nghiêm túc.

"Anh, tại sao lại làm vậy với con?", tôi hỏi.

Chồng tôi im lặng một lúc, nhìn vào mắt tôi như để tìm cách giải thích. Anh thừa nhận rằng mình đã không giữ được bình tĩnh khi con không làm bài tập đúng như yêu cầu. Anh nói rằng anh chỉ muốn con làm bài đúng, nhưng trong khoảnh khắc đó, anh đã để cảm xúc lấn át lý trí. Anh thực sự hối hận và xin lỗi tôi cũng như con. Anh nói rằng anh không hề muốn con phải sợ mình, và anh biết rằng mình đã sai.

Tôi hiểu, trong những khoảnh khắc nóng giận, ai cũng có thể phạm sai lầm. Nhưng tôi cũng hiểu rằng, làm cha mẹ không thể để cảm xúc chi phối cách dạy con. Việc dùng đòn roi không chỉ khiến con đau về thể xác mà còn gây tổn thương sâu sắc về tinh thần. Sự sợ hãi sẽ khiến con không thể tiếp thu bài học, mà chỉ làm con trở nên thu mình lại, mất đi sự tự tin và niềm tin vào người lớn. Điều đó không phải là thứ tôi muốn cho con.

Sau khi nói chuyện, cả hai chúng tôi đã nhận ra rằng chúng tôi cần phải thay đổi. Dạy con không phải là việc sử dụng đòn roi hay sự trừng phạt mà là việc kiên nhẫn, lắng nghe và hướng dẫn con một cách nhẹ nhàng. Chúng tôi quyết định sẽ cố gắng thay đổi bản thân, thay đổi cách dạy dỗ con. Con sẽ học được rằng sai lầm là một phần của cuộc sống, và quan trọng hơn hết là cách con sửa chữa sai lầm đó.

"Đừng để con ở nhà một mình, con sợ bố lắm" - Câu nói của cô bé 6 tuổi khiến người mẹ nổi cơn thịnh nộ, đùng đùng kiếm chồng hỏi tội- Ảnh 2.

Hai vợ chồng đã ngồi xuống để tìm cách dạy con hiệu quả (Ảnh minh họa)

Chúng tôi cũng nhận ra rằng việc nuôi dạy con không phải là chuyện dễ dàng, và cần rất nhiều sự kiên nhẫn từ cả hai vợ chồng. Con cần phải cảm thấy an toàn, yêu thương và tôn trọng. Chỉ khi đó, con mới có thể trưởng thành một cách khỏe mạnh, tự tin và hạnh phúc. Chúng tôi hứa sẽ luôn cùng nhau tạo ra một môi trường gia đình mà con có thể học hỏi, phát triển và không bao giờ phải sống trong nỗi sợ hãi.

Dù con có thể sẽ mắc sai lầm và chúng tôi sẽ phải dạy dỗ con trong nhiều tình huống khó khăn, nhưng chúng tôi sẽ không để cảm xúc chi phối và sẽ luôn giữ vững niềm tin rằng sự yêu thương và kiên nhẫn sẽ giúp con trưởng thành, học hỏi và mạnh mẽ hơn.

Sự thay đổi này không phải là điều dễ dàng, nhưng tôi tin rằng chỉ khi chúng tôi đồng lòng và quyết tâm, con gái tôi sẽ lớn lên với những giá trị tốt đẹp, không sợ hãi và luôn cảm thấy an toàn trong gia đình.

TIN CÙNG CHUYÊN MỤC
Xem theo ngày