Chúng ta đã quên nhau chưa?

Trinh Leng Keng, Theo Trí Thức Trẻ 15:56 25/05/2017
Chia sẻ

Người đã quên ta rồi, có đúng không? Chỉ có ta, vẫn chưa quên được người…

Chúng ta đã làm gì giữa cuộc đời đầy cuồng nộ này? Chúng ta gặp nhau như một sự chắp nối của những mối duyên không tròn vẹn. Chúng ta ùa vào nhau một cách đầy nghiệt ngã. Và rồi chúng ta rời xa nhau như những nốt lặng khiêm nhường trên một khuông nhạc của bản tình ca vừa dứt.

Cái đau đáu trong tình yêu thầm lặng mà chúng ta đã từng có với nhau đủ để khi nghĩ lại con tim này hẫng một nhịp. Chúng ta từng bất chấp nhiều thứ để được ở cạnh, nhưng rồi lại chỉ vì vài điều nhỏ nhoi mà dứt áo rời xa.

Đã bao giờ người tự hỏi, tình yêu của chúng ta đớn hèn đến thế? Không sợ mưa giông bão giật, mà lại sợ một lần trăn trở của trái tim mong manh…

Có những đêm mưa rả rích ngoài hiên, chúng ta nằm gối đầu vào lòng nhau và khe khẽ hát, hoặc kể những câu chuyện điên khùng. Thế giới như thu bé lại vừa bằng một hộp diêm, chính là căn phòng tuềnh toàng nơi ta ở.

Chúng ta đã quên nhau chưa? - Ảnh 1.

Có những bình minh của một mùa hè xa xôi nào đó chói chang và rực rỡ, chúng ta cùng đứng đón nắng phía ngoài ban công, tươi tắm cho những chậu xương rồng. Chúng ta ngước mắt lên trời để ước ao trở thành loài chim hoang dã, vút cánh bay khi đời chẳng chút muộn phiền.

Có những đêm chúng ta reo vui như đứa trẻ, khi một trong hai trở về sớm và tất bật cơm canh. Chúng ta ngả đầu vào vai nhau và kể về một ngày dài, sắn tay áo như một đầu bếp rất nghệ, để rồi cười vào mũi nhau khi món ăn quái gở chẳng ra gì.

Người còn nhớ không, đã có những ngày chúng ta yêu nhau bình yên như thế đấy! Vậy mà lại chọn cách rời xa nhau phũ phàng không hơn…

Chúng ta đã quên nhau chưa? - Ảnh 2.

Nếu thời gian có quay trở lại một lần nữa, chắc con tim này vẫn sẽ vì người mà thổn thức. Chắc khối óc này vẫn sẽ vì người mà cuồng si. Chắc thân thể này vẫn vì người mà run rẩy.

Nếu thời gian có quay trở lại một lần nữa, chắc chuyện tình mình vẫn sẽ đẹp, đẹp và đẹp hơn thế. Đẹp nhưng buồn cũng có làm sao đâu, phỏng người?

Chỉ tiếc là khi qua mùa lá rụng, khi những cành cây khẳng khi đơm lộc mới xanh biêng biếc, cũng là khi tình yêu vụng dại này được chôn cất sâu hơn. Khối mục ruỗng trong tim vẫn còn đương nhức nhối, mà người thì quên ta sạch sành sanh mất rồi.

Người đã quên ta rồi, có đúng không?

Chỉ có ta, vẫn chưa quên được người…

TIN CÙNG CHUYÊN MỤC
Xem theo ngày