Cụ bà co ro trong mưa lạnh khiến nhiều người thương cảm
Gần 2 ngày nay, trên nhiều diễn đàn mạng xôn xao đoạn clip ghi lại hình ảnh cụ già yếu, trời rét buốt nhưng chỉ khoác trên mình manh áo mỏng xắn đến tận bắp tay và chiếc áo mưa giấy đã rách nhiều chỗ đi mò cua bắt ốc khiến nhiều người không khỏi xúc động.
Cụ bà 90 tuổi mò cua bắt ốc ngày rét mướt - (Nguồn: FB H.G.P)
Hình ảnh bà cụ với manh áo cộc đi mò cua bắt ốc gây xúc động mạnh.
Theo đó chủ nhân facebook H.G.P. - người đăng tải đoạn clip với nội dung: “Cụ bà 90 tuổi, mùa đông chỉ có chiếc áo cộc rách, lạnh quá cụ nhặt được cái áo mưa giấy rách khoác thêm vào người cho đỡ lạnh. Có con, có cháu mà để mẹ mình, bà mình khổ sở thế này. Gặp cụ nhìn cảnh tượng này chỉ nghĩ gặp vào những năm của thế kỷ trước. Cụ người thôn Đống Chanh, xã Minh Cường, Thường Tín, Hà Nội. Cụ hay nhặt ni-lon, bắt ốc ở gần cầu vượt Đỗ Xá”.
Ngay khi được chia sẻ, clip đã nhận được gần 22 nghìn lượt share, hơn 900 nghìn lượt xem và rất nhiều bình luận thương cảm cho bà cụ già nhưng vẫn phải chịu cảnh khổ sở. Nhiều người xem xong đặt ra câu hỏi “Con cái đâu mà để bà già rồi vẫn còn khổ sở thế này?”.
Nhìn hình ảnh bà cụ già yếu trong tấm áo mỏng manh, nhiều người không khỏi thương cảm - (Ảnh cắt từ clip)
Một số người khi xem đoạn clip đã nhận ra: “Bà cụ ở ngay gần nhà mình mà, con gái bán hàng nước bị thần kinh đang nuôi 2 đứa con nhỏ đi học. Bà cụ như bị hành ấy, bao nhiêu năm nay không mặc 1 cái áo dài nào, chỉ có áo cộc rách với quần ngắn cũng rách nốt. Ngày Tết vẫn còng lưng đi mò cua bắt ốc, nhìn cụ co ro khổ lắm”.
Bà Lộc khuôn mặt lấm lem ngồi bán nước giúp con gái.
Con gái bật khóc khi nói về mẹ
Lần theo địa chỉ nhiều người cung cấp, trưa ngày 11/12, chúng tôi gặp bà cụ khi cụ đang lom khom bán nước giúp con gái. Trên khuôn mặt đầy nếp nhăn, đôi bàn tay khô nhám với đôi chân trần, cụ tỏ ra khá minh mẫn. Cụ cho biết mình tên là Nguyễn Thị Lộc (90 tuổi, ở thôn Đống Chanh, xã Minh Cường, huyện Thường Tín, Hà Nội).
Cụ từng lập gia đình nhưng sau đó vợ chồng bỏ nhau, cụ ở cùng con gái là Nguyễn Thị Tuyết (47 tuổi). Tuy nhiên, chị Tuyết không được khôn ngoan như người khác nên lấy chồng rồi có hai mặt con lại quay về ở với bà.
Dù 90 tuổi nhưng trông cụ Lộc rất minh mẫn.
Cụ cho biết, vẫn muốn đi mò cua bắt ốc để phụ con cái.
Đôi chân gầy guộc của cụ bà 90 tuổi.
“Hàng ngày, 4 mẹ con bà cháu bấu víu vào nhau sinh sống. Nó bán nước nuôi hai con, còn tôi thì đi mò cua bắt ốc để kiếm thêm tiền đong gạo để mẹ con bà cháu bớt khổ. Tôi già rồi thấy con cái khổ tôi thương lắm nên làm để đỡ đần con, cứ chiều đến tôi lại đi mò cua ốc”, cụ bà khom lưng với manh áo cộc mỏng trò chuyện.
Chị Tuyết cho biết, dù rất thương mẹ nhưng không ngăn nổi việc mẹ đi mò cua bắt ốc.
Tâm sự với chúng tôi, chị không kìm được nước mắt rồi khóc mãi không thôi. "Ở đây mẹ con tôi bám vào quán nước cũng đủ sống. Nhưng mẹ tôi thấy con cháu khổ lại cặp xô đi mò cua bắt ốc, thương mẹ nhưng không sao ngăn được mẹ vì mẹ tôi đã quyết là làm. Hôm nào rét mướt quá khuyên mãi mẹ tôi mới chịu ở nhà”, chị Tuyết vừa khóc vừa nói.
Lối vào nhà nơi mẹ con bà Lộc sinh sống đầy rác thải hôi hám.
Bên trong ngôi nhà chứa đầy đồ phế thải.
Trong nhà không có vật dụng gì đáng giá ngoài chiếc tivi mới có người cho.
Nói rồi, chị Tuyết dẫn chúng tôi vào căn nhà nơi trú ngụ của mẹ con chị. Trong căn nhà tuềnh toàng, không vật dụng gì đáng giá, người con gái không được khôn ngoan của cụ cho biết: “Mẹ tôi tiết kiệm lắm, đi đâu, thấy cái gì bà cũng nhặt nhạnh về để trong nhà, khắp nhà đâu đâu cũng chỉ thấy đồ phế liệu. Bà không cho ai vào nhà vì xấu hổ, trong nhà không có gì cả”.
“Hằng năm dù nghèo khó thế nào tôi vẫn dành dụm mua cho mẹ bộ quần áo nhưng mẹ tôi nhất quyết không mặc. Thấy con cái mua quần áo cho mình bà lại xót tiền bảo để lo cho các cháu”, chị Tuyết tâm sự.
Ốc bà cụ mò được từ chiều hôm trước.
Thấy phế thải hay gì còn dùng được bà cụ đều mang về chất đầy nhà.
Dù cuộc sống có khó khăn, vất vả nhưng ai cho tiền bà Lộc cũng nhất định không lấy. Sợ bà lạnh rét, nhiều người mang quần áo cũ cho bà mới dám nhận. Nói về mong muốn của mình, cụ tâm sự thêm: “Tôi chỉ mong chết thôi, sống bằng nấy tuổi rồi, sống thêm chỉ khổ con khổ cháu”. Nghe cụ nói xong, chúng tôi và nhiều người ghé thăm không khỏi chạnh lòng thương cảm.
Trao đổi với chúng tôi, ông Trần Minh Tuấn, Trưởng thôn Đống Chanh, xã Minh Cường cho biết, cụ Nguyễn Thị Lộc có hoàn cảnh vô cùng khó khăn. Già rồi nhưng hàng ngày vẫn đi mò cua bắt ốc phụ giúp con cái. “Ở xã này ai cũng biết cụ. Chính quyền địa phương chúng tôi rất quan tâm, hàng tháng hai mẹ con bà được trợ cấp 875.000 đồng để trang trải cuộc sống vì bà thuộc diện người già cô đơn, con gái lại không được khôn ngoan. Ngoài ra, chúng tôi cũng hỗ trợ tiền điện, cấp nước sạch miễn phí để bà sinh hoạt”, ông Tuấn cho hay.
Theo ông Tuấn, dù nghèo khó nhưng những người dân sống xung quanh cho tiền, cho gạo, bà cụ nhất quyết không nhận. “Hàng ngày, bà đi thu gom phế thải, mò cua bắt ốc, làm đủ mọi việc để lo cho con cái. Chúng tôi thấy cũng rất thương bà”, ông Tuấn nói thêm.