Mùa 2008/09, MU chơi 4 trận bán kết. Họ thắng 3, tại League Cup, Champions League và FIFA Club World Cup. Thất bại duy nhất là FA Cup, trước Everton trong loạt sút luận lưu.
9 năm sau, MU tái hiện mùa giải đó khi vào đến bán kết FA Cup, League Cup và Europa League. Họ có cơ hội bổ sung thêm 3 danh hiệu sau 2 mùa tay trắng, đồng thời tạo thêm khoảng cách với Liverpool, những người đã có 64 chiếc Cúp lớn nhỏ, chỉ kém 2 so với MU.
Đáng buồn thay, MU thất bại cả 3. Sau khi bị Chelsea loại ở Cúp FA, Man City đánh bật ra khỏi League Cup, đội quân của Ole Gunnar Solskjaer tiếp tục cúi đầu rời Europa League, sau thất bại trước Sevilla.
Nếu so với mùa giải trước, MU đã có những bước tiến vượt bậc. Nhưng việc bị đánh bại trong cả 3 trận bán kết là một nỗi thất vọng lớn. Nó cho thấy khoảng cách khá xa của Quỷ đỏ với các đội bóng ưu tú tại Premier League và châu Âu. Họ vẫn chưa đủ tốt cho các tham vọng lớn.
Các vấn đề khá rõ ràng. Các học trò của Solskjaer không có khả năng kết liễu đối phương dù tạo ra thế trận tốt và những đợt tấn công chất lượng. 2 trận tứ kết, bán kết với Copenhagen và Sevilla, họ đã tung ra 46 cú dứt điểm, bao gồm 21 trúng đích thế nhưng chỉ ghi 2 bàn, đều từ chấm phạt đền. Tỷ lệ chuyển đổi cơ hội thành bàn 4,4% là vô cùng tồi tệ.
Mùa giải này, Solskjaer đã giới thiệu bộ ba đầy hứa hẹn, với Anthony Martial, Marcus Rashford và Mason Greenwood. Họ tạo nên 62 bàn thắng ở mọi đấu trường, nhiều hơn cả những gì Carlos Tevez, Cristiano Ronaldo và Wayne Rooney làm được mùa 2008/09 (61 bàn).
Tuy nhiên, thật khó để nói rằng Martial, Rashford và Greenwood ở đẳng cấp cao hơn Tevez, Ronaldo và Rooney. Tam tấu 9 năm trước không bao giờ phung phí nhiều cơ hội đến thế, đồng thời luôn tỏa sáng trong những dịp quan trọng. Trong 4 trận bán kết mùa đó, họ cùng nhau ghi 7 bàn và đóng góp thêm 3 kiến tạo.
Điều quan trọng hơn nữa, khi Tevez, Ronaldo hay Rooney giúp MU vượt lên, những Nemanja Vidic, Rio Ferdinand, Patrice Evra hay Gary Neville ở hàng thủ sẽ không dìm đội bóng xuống. MU những ngày ấy có sự cân bằng tuyệt vời giữa công và thủ, sự sống động ở tuyến trên và điềm tĩnh nơi tuyến dưới. Họ chỉ thực hiện những cuộc ngược dòng, tuyệt đối không cho phép đối phương làm điều đó.
Vào bây giờ, từ đội trưởng trị giá 80 triệu bảng Harry Maguire, hậu vệ cánh 45 triệu Aaron Wan-Bissaka đến Victor Lindelof và tài năng trẻ Brandon Williams đều mang đến nỗi thất vọng. Họ tạo ra rất nhiều khoảng trống để các cầu thủ Sevilla đột nhập, rồi vượt qua dễ dàng.
Những sai lầm cá nhân, đội hình thiếu chiều sâu, khả năng chịu áp lực kém, tất cả chồng chất thêm vấn đề cho Solskjaer. Ông đã rất hy vọng có được một danh hiệu để xác thực sự tiến bộ của đội bóng trong 1 năm rưỡi qua và tạo cảm hứng cho hành trình tiếp theo. Khi tất cả kết thúc, thứ ông có được là cột mốc buồn: lần đầu tiên sau 31 năm, MU trắng tay 3 mùa liên tiếp.
Mặc dù vậy, việc thất bại ở 3 trận bán kết không phải một thảm họa để nhấn chìm đội bóng đang phát triển sau những năm tháng hỗn loạn. Nó mang tới những bài học đắt giá, là động lực để họ tiếp tục hoàn thiện và trở lại mạnh mẽ hơn.
Nên nhớ rằng trước khi lên đỉnh Premier League và Champions League, Liverpool của Juergen Klopp đã 4 lần hứng chịu nỗi thống khổ ở các trận chung kết League Cup, Europa League, Champions League và cuộc đua vô địch Premier League 2017/18. Thành công sẽ không đến sớm, nhưng nó được xây trên những thất bại.