Còn lại sau lưng là vạt nắng!

Đặng Lê Dung, Theo Trí Thức Trẻ 00:11 22/08/2013
Chia sẻ

Em biết anh đã không còn yêu em nữa. Cũng biết rằng thật ngu ngốc khi ngồi kể lể với chính mình về những câu chuyện xưa cũ, khi tự mình vẽ lại kí ức về anh rồi lại tự mình xóa đi.

Em đến bên anh khi mùa còn thắm, khi mỗi sớm mai thức dậy thấy nắng trong ngần mắt em thấy gió vương trên vai nhỏ e ấp duyên tình.
 
Mùa qua. Em mải miết kiếm tìm anh trong bộn bề thương nhớ. Gót chân rã rời lạc giữa hai bờ nhớ quên..   
 
Người ta bảo em chỉ nên nhớ tới, đừng cố kiếm tìm. Nhưng em sợ lạc mất anh, sợ rằng chút dư tình trong anh mong manh quá. Biết đâu đấy một ngày gió lớn cuốn tất cả vào miền lãng quên...   
 
Biết không anh? Em ghét cảm giác bị trôi tuột vào quá khứ, vào một nơi nào đó khuất xa trong tim anh, xa đến nỗi, em chẳng thể nhìn thấy anh.
 
Còn lại sau lưng là vạt nắng!  1
Giống như một đêm nào đấy anh bỏ lại mình em trong mưa bay...   
 
- Tình yêu giống như giọt nắng trong lòng bàn tay, nếu em giữ chặt quá, sẽ không còn trong tay nữa.
 
- Nhưng vì là nắng... nên rồi sẽ nhạt màu... phải không anh?
 
Em chỉ khẽ cười, ánh mắt mưa giăng mờ mênh mang.  
 
Em biết anh đã không còn yêu em nữa. Cũng biết rằng thật ngu ngốc khi ngồi kể lể với chính mình về những câu chuyện xưa cũ, khi tự mình vẽ lại kí ức về anh rồi lại tự mình xóa đi.   
 
Em biết đến một ngày nào đó sẽ phải quên anh...   
 
Chỉ xin ngày đừng vội vàng quá...   
 
Xin nắng thôi đừng chói chang trên nẻo đường tình hạn hẹp.      
 
Cho chút hương xưa đừng vội tan... 
 
"Em đi rồi, đường xưa có nắng không anh?   
 
Lá hoa còn xanh, hay tàn theo tháng ngày?   
 
... Tình buồn tình xa tình không mờ xóa   
 
Hai phương trời rộng tình vẫn mênh mông"
TIN CÙNG CHUYÊN MỤC
Xem theo ngày