Tin nhắn cuối cùng của con gái
Trên màn hình điện thoại vỡ nát của anh T.T.T., những dòng tin nhắn vẫn còn đó – nguyên vẹn nhưng đau thắt. Đó là tin nhắn cuối cùng của bé N.T.K.N., 11 tuổi (ngụ khu phố 2, phường Long Bình, Biên Hoà) gửi cho anh vào trưa ngày 24/5, chỉ vài giờ trước khi em đi tắm mưa cùng bạn và gặp nạn đuối nước, mãi mãi không trở về.
Tin nhắn cuối cùng của bé N gửi cha
“Cha ơi, cho con đi tắm mưa đi, năn nỉ cha đó. Lâu lắm rồi mới được tắm. Con hứa lần này là lần cuối thôi, mấy đợt khác tụi con sẽ không tắm nữa, tụi con cũng sẽ không đòi đi nữa. Đi mà người đẹp. Lâu lâu mới được tắm mà […] Đi mà cha yêu.”
Những dòng tin nhắn vừa ngây thơ, vừa hồn nhiên ấy giờ trở thành vết cứa sâu trong lòng người cha, không chỉ vì sự ra đi đột ngột của con gái, mà còn vì chính ông là người đồng ý cho con đi tắm.
Chỉ một lần gật đầu trong khoảnh khắc thường nhật, anh T. không ngờ đó lại là lần cuối cùng được trò chuyện cùng con.
Chiều hôm đó, bé N. cùng nhóm bạn ra bờ suối chơi. Trong tích tắc sơ sẩy, em trượt chân xuống dòng nước sâu. Dù người dân đã kịp đến hiện trường, tất cả đã quá muộn. Đến khoảng 16h30, thi thể của em được tìm thấy dưới chân cầu An Hảo (Biên Hòa, Đồng Nai).
Với người cha nghèo làm nghề thợ sơn, chiếc điện thoại cũ kỹ giờ là thứ duy nhất lưu giữ những dòng chữ "cha yêu ơi" cuả con gái nhỏ. Lời năn nỉ đi tắm mưa và cả nụ cười mà anh T. sẽ chẳng bao giờ còn được thấy lại một lần.
Tang lễ đẫm nước mắt
Tang lễ của bé N. diễn ra lặng lẽ trong căn phòng trọ nhỏ của gia đình. Trên bàn thờ nhỏ là bức ảnh tốt nghiệp lớp 5 – bức ảnh mà chỉ vài hôm trước bé N. từng háo hức khoe với cha rằng: “Bé chụp hình đẹp lắm ba ơi!”
Được biết, gia đình anh T. rời An Giang lên Đồng Nai mưu sinh từ năm 2015, khi N. mới được một tuổi. Những ngày đầu không có cả chiếu để nằm, anh trải áo cũ lót cho con ngủ trên nền xi măng, lấy quần jeans làm gối đầu.
Lớn lên trong thiếu thốn, bé N. vẫn luôn lễ phép, chăm chỉ phụ việc nhà, thương ba mẹ đến từng bữa ăn.
Anh T. vẫn nhớ, trong bữa ăn trưa cuối cùng, bé N. gọi điện để hỏi anh: “Ba yêu ơi, nay ba có về ăn cơm không?” Khi ba hỏi muốn ăn gì, bé chỉ nhẹ nhàng đáp: “Trong tủ còn vài con cá khô, con cũng thích ăn cá khô..." Sau bữa cơm đạm bạc, em đã đi mãi chẳng trở về.
“Đêm trước hôm xảy ra chuyện, bé còn ngồi với anh thủ thỉ nói đã được vào trường Hoàng Văn Thụ rồi nên muốn mua một chiếc xe đạp điện để tiện di chuyển. Anh cũng bảo giờ ba chưa có tiền thì bé mới xin đi bán vé số để phụ, nhưng anh vẫn kiên quyết nói không được, con còn nhỏ lắm.
Anh cứ nghĩ giận, ông trời không lấy của anh cái gì, mà lại lấy của anh đứa con…" - Anh T. nghẹn ngào.