Tess là một cô bé 11 tuổi, em có một người anh trai bị bệnh nặng đang nằm điều trị trong bệnh viện thành phố. Hằng ngày, Tess được bố mẹ đưa đến chăm nom anh trai, cô bé vẫn luôn lạc quan vui vẻ và cho rằng bệnh của anh trai rồi cũng sẽ được các bác sĩ chữa khỏi. Cô bé ngây thơ không hề hay biết bệnh của anh trai mình rất nặng và chi phí chi trả cho cuộc phẫu thuật đó vô cùng đắt đỏ. Đã chẳng có người quen nào đồng ý cho gia đình Tess mượn tiền cả.
Một ngày nọ, Tess vô tình nghe bố mẹ nói chuyện về bệnh tình của anh trai. Mẹ cô đã khóc gục trên vai bố cô: "Chúng ta đã cạn kiệt tiền rồi, liệu bây giờ phải lấy tiền ở đâu để chữa trị cho thằng bé đây?". Bố Tess thở dài, vỗ vào vai của vợ mình rồi nói trong nỗi tuyệt vọng: "Có lẽ giờ đây chỉ có phép màu nhiệm mới cứu được thằng bé".
Ngay sau khi nghe lời nói đó của bố, Tess đã lập tức chạy lên phòng, đập heo đất và lấy ra toàn bộ số tiền mình có trong đó: 1 đô và 11 đồng. Rồi cô bé cầm trong tay toàn bộ số tiền mình dành dụm được, chạy ra hiệu thuốc tây nổi tiếng nhất khu phố. Tess đứng trước cửa hiệu thuốc tây, làm mọi cách, gây ra mọi tiếng động nhưng vẫn không thể gây được sự chú ý của người dược sĩ. Mãi đến một lúc sau khi em dùng chân đạp mạnh vào cửa kính thì người dược sĩ mới nhìn đến em và cất giọng khó chịu:
"Cô bé cần gì? Không thấy là ta đang nói chuyện với người khách quan trọng hay sao?"
Tess không hề thấy ngại ngần hay rụt rè mà liền trả lời:
"Cháu cũng muốn nói chuyện với với người anh quan trọng của cháu. Vì thế nên cháu mới đến đây để hỏi mua phép màu nhiệm".
Sau câu trả lời của Tess, vị dược sĩ ngạc nhiên hỏi lại: "Cháu cần mua cái gì cơ?".
"PHÉP MÀU NHIỆM Ạ", cô bé lặp lại món đồ mình cần mua một lần nữa, "Anh trai cháu bị đau ở trong đầu và đã ngủ suốt mấy tuần nay, cha cháu nói rằng chỉ có phép màu nhiệm mới có thể cứu được anh cháu. Vậy bác sĩ có thể cho cháu xin giá của phép màu nhiệm được không ạ?".
Vị dược sĩ im lặng một hồi rồi nhẹ giọng trả lời: "Ở đây không bán món đồ cháu cần, cô bé à".
Cô bé Tess vội lắc đầu lia lịa van nài: "Nhưng cháu có tiền đây này. Cái đó giá cao lắm phải không ạ? Nhưng không sao, cháu sẽ tìm cách mượn tiền và trả thêm cho đủ".
Vị khách quan trọng của ông dược sĩ từ nãy đến giờ đã lặng im và lắng nghe hết toàn bộ câu chuyện. Ông ta chậm chạp đứng dậy, nhìn Tess và hỏi thăm: "Thế cháu có bao nhiêu tiền nào?".
Tess mừng rỡ xòe đôi bàn tay nhỏ nhắn ra rồi nói: "Cháu có 1 đô và 11 đồng ạ. Đây là tất cả số tiền cháu dành dụm được bấy lâu nay, nếu thiếu thì cháu sẽ đi mượn thêm ạ. Bác bán cho cháu nhé?".
Vị khách mỉm cười đầy thi vị rồi dùng bàn tay xoa đầu Tess: "Thật trùng hợp, số tiền cháu đang có là số tiền chính xác để mua được phép màu nhiệm mà cháu cần".
Ngay sau đó, vị khách đứng dậy, cầm số tiền Tess đưa ra và nắm chặt tay cô bé đề nghị: "Hãy đưa ta đến gặp anh trai và bố mẹ của cháu, biết đâu ta có thể bán cho cháu phép màu nhiệm mà cháu cần".
Tess òa khóc vì xúc động và đưa vị khách lạ đến bệnh viện. Sau khi nói chuyện với bố mẹ Tess, cô bé mới biết vị khách này là một bác sĩ nổi tiếng của bệnh viện anh trai Tess đang chữa trị, ông cũng vừa từ nước ngoài học tập và nghiên cứu trở về. Ông đã yêu cầu sẽ thực hiện cuộc phẫu thuật cho anh trai Tess và cũng hoàn thành mọi hồ sơ, thủ tục của bên bệnh viện.
Cuộc phẫu thuật đã vô cùng thành công, anh trai Tess đã lấy lại được ý thức và dần dần phục hồi sức khỏe. Bố mẹ Tess vô cùng mừng rỡ và đã gặp riêng vị bác sĩ nọ với hy vọng ông có thể cho họ thời gian để trả toàn bộ chi phí cuộc phẫu thuật.
Nhưng vị bác sĩ đã lắc đầu và trả lời: "Tôi đã nhận được chi phí của cuộc phẫu thuật này rồi. Đó là cái giá 1 đô 11 đồng, kèm với sự chân thành của con gái hai vị".
Trong cuộc sống khó khăn này, một lúc nào đó tiền bạc sẽ trở nên vô nghĩa khi con người biết kiên trì, cố gắng và chân thành. Như cô bé Tess ngây thơ đã dùng sự chân thành để đem lại sự sống cho anh trai mình. Con người chỉ cần sống tốt và đối xử chân thành với nhau, mọi chuyện trên đời đều tự nhiên sẽ hóa dễ dàng.