Sau khi đã điểm qua 5 bộ phim 18+ cực đoan và táo bạo của điện ảnh Hàn Quốc, chúng ta tiếp tục đi vào phần 2 với 5 tác phẩm tiếp theo – mỗi bộ phim lại mở ra một góc nhìn mới và những bi kịch không thể nào quên.
6. Obsessed (2014) – Đạo diễn: Kim Dae Woo
Là một tác phẩm kết hợp giữa tình dục, quyền lực và những cú xoáy tâm lý, Obsessed kể câu chuyện về một người lính (Song Seung Heon) sau khi trở về từ chiến tranh, phát hiện ra vợ của ông chủ cũ (Lim Ji Yeon) đang gợi lên trong anh những ham muốn cuồng loạn. Mối quan hệ giữa hai người là sự pha trộn giữa dục vọng không thể kiểm soát và sự thù hận, cùng những câu hỏi về tình yêu và sự phản bội.
Obsessed đã gây tranh cãi vì nhiều cảnh nóng trần trụi và những cảnh quay đầy ám ảnh. Nhưng điều khiến bộ phim thực sự gây sốc chính là cách mà đạo diễn khai thác mối quan hệ giữa các nhân vật, đặc biệt là mối quan hệ lén lút và bệnh hoạn giữa người lính và cô gái. Với những hình ảnh đầy bạo lực và tình dục không khoan nhượng, bộ phim khiến người xem phải đối diện với những câu hỏi khó về bản chất con người và những giới hạn của dục vọng. Thủ vai nam chính ở thời điểm đó, Song Seung Heon - một ngôi sao hạng A gây sốc cực độ cho khán giả, đặc biệt là các fan nữ của anh chàng.
7. The Servant (2010) – Đạo diễn: Kim Dae Woo
Dựa trên câu chuyện dân gian nổi tiếng Chunhyangjeon, The Servant không chỉ tái hiện tình yêu ngang trái mà còn đưa yếu tố 18+ đậm đặc vào trong bối cảnh lịch sử. Bộ phim khiến không ít khán giả ngỡ ngàng vì độ táo bạo của các cảnh giường chiếu – vốn hiếm thấy trong phim cổ trang Hàn Quốc.
Điều đặc biệt là The Servant không rơi vào lối mòn "cảnh nóng vô nghĩa". Trái lại, các cảnh 18+ trong phim là công cụ để thể hiện giai cấp, sự lợi dụng và ham muốn sở hữu trong xã hội phong kiến. Bộ phim vừa gợi cảm, vừa cay đắng – một cú đấm nhẹ nhàng nhưng đau âm ỉ.
8. Scarlet Innocence (2014) – Đạo diễn: Yim Pil Sung
Một giáo sư đại học rơi vào lưới tình với cô sinh viên trẻ, để rồi sau đó bị trả thù một cách tàn khốc. Scarlet Innocence là một tấn bi kịch của sự ám ảnh, nhục dục và trả giá, với các cảnh nóng không giấu giếm và diễn xuất đầy máu lửa của nữ diễn viên Esom.
Câu chuyện xoay quanh dục vọng và sự mất kiểm soát, xen lẫn với yếu tố tâm lý – khi tình yêu biến thành vũ khí. Phim bị gắn mác 18+ không chỉ vì cảnh nóng, mà còn vì sự tăm tối trong thông điệp: Không có ai vô tội trong bi kịch của dục vọng.
9. Thirst (2009) – Đạo diễn: Park Chan Wook
Tác phẩm nổi bật của đạo diễn Park Chan Wook - Thirst là một bộ phim đầy ám ảnh về sự khát khao và dục vọng qua lăng kính của một linh mục trở thành ma cà rồng. Câu chuyện xoay quanh việc linh mục Sang Hyun (Song Kang Ho) bị biến thành ma cà rồng trong một thí nghiệm y khoa thất bại. Sau đó, anh ta rơi vào mối quan hệ mê hoặc với vợ của một người bạn, một cô gái đầy dục vọng tên Tae Ju (Kim Ok Bin).
Thirst không chỉ gây tranh cãi vì những cảnh quay nóng bỏng, mà còn vì cách mà đạo diễn đưa những yếu tố tâm linh và tôn giáo vào trong câu chuyện. Dục vọng và tội lỗi trở thành những chủ đề xuyên suốt bộ phim, với những cảnh tượng khiến người xem không khỏi bất ngờ. Dù bị chỉ trích vì những cảnh nóng mạnh mẽ và những yếu tố không thuần túy của đạo đức, Thirst vẫn nhận được sự khen ngợi từ giới phê bình nhờ sự sáng tạo độc đáo và lối làm phim nghệ thuật.
10. Love Lesson (2013) – Đạo diễn: Ko Kyeong Ah
Love Lesson là một bộ phim ngắn nhưng đầy táo bạo, khai thác mối quan hệ phức tạp giữa Hee Soo (Kim Sun Young), một nữ nhạc sĩ nổi tiếng đang cạn kiệt cảm hứng và một chàng trai trung học (Byun Joon Suk). Bộ phim gây sốc với các cảnh nóng táo bạo và sự chênh lệch tuổi tác, nơi tình dục và tình cảm đan xen, thách thức các chuẩn mực đạo đức. Dưới vỏ bọc dạy nhạc, Hee Soo dẫn dắt cậu trai trẻ vào một mối quan hệ đầy dục vọng, khiến câu chuyện trở nên vừa lôi cuốn vừa tranh cãi.
Các cảnh quay không che đậy và cách tiếp cận thẳng thắn đã khiến Love Lesson nhận phản ứng trái chiều từ khán giả. Một số người khen ngợi tính nghệ thuật và chiều sâu cảm xúc, với rating 88/100 trên AsianWiki, nhưng nhiều người khác chỉ trích sự phô bày cảnh nóng, cho rằng chúng vượt quá giới hạn. Dù không trực tiếp phê phán xã hội, phim vẫn khơi gợi suy nghĩ về cô đơn, dục vọng, và những mối quan hệ bị cấm đoán, khẳng định sức mạnh của điện ảnh Hàn trong việc chạm đến các đề tài nhạy cảm.
Lời kết phần 2
Những bộ phim trên là minh chứng cho việc điện ảnh Hàn Quốc luôn dám đối diện với những đề tài nhạy cảm, không ngại khai thác những góc tối của xã hội và tâm lý con người. Mặc dù có thể gây tranh cãi mạnh mẽ, nhưng chính những tác phẩm này đã góp phần định hình nên hình ảnh táo bạo và sáng tạo của điện ảnh Hàn Quốc trong thế kỷ 21.