Hiện tượng cá voi sát thủ tấn công cá mập trắng lớn đã gây xôn xao cộng đồng khoa học trong những năm gần đây, đặc biệt là tại vùng biển Nam Phi. Kể từ năm 2017, hàng loạt xác cá mập trắng lớn dạt vào bờ với phần gan bị xé toạc, làm dấy lên nghi vấn về kẻ đứng sau những vụ tấn công tàn bạo này.
Nghi ngờ tập trung vào cặp cá voi sát thủ đực có tên "Port" và "Starboard", được nhận diện bởi vây lưng bị xẹp đặc trưng. Sự xuất hiện của chúng trùng khớp với thời điểm các vụ cá mập bị sát hại bắt đầu gia tăng.
Bằng chứng xác thực xuất hiện vào tháng 5 năm 2022 khi máy bay không người lái và trực thăng ghi lại cảnh Starboard cùng đồng bọn săn giết cá mập trắng lớn tại Vịnh Mossel. Đến tháng 6 năm 2023, Starboard tiếp tục gây kinh ngạc khi một mình hạ gục một con cá mập trắng lớn vị thành niên chỉ trong vòng hai phút. Cá voi sát thủ sử dụng kỹ năng săn mồi điêu luyện, lật ngửa cá mập để khiến chúng rơi vào trạng thái bất động, sau đó xé toạc và ăn phần gan giàu dinh dưỡng.
Có vẻ như Port và Starboard đặc biệt ưa thích món gan cá mập trắng lớn. Hành vi săn mồi này đặt ra câu hỏi về tác động của nó đến hệ sinh thái biển, khi cá mập trắng lớn có xu hướng di chuyển khỏi khu vực để tránh các cuộc tấn công. Nguyên nhân của sự thay đổi con mồi của cá voi sát thủ vẫn chưa rõ ràng. Các giả thuyết được đưa ra bao gồm việc đánh bắt cá quá mức làm giảm nguồn thức ăn, hoặc việc chúng phát hiện ra nguồn tài nguyên dồi dào mới. Tuy nhiên, khoa học vẫn chưa thể giải thích đầy đủ những thay đổi nhanh chóng này, và cần thêm nhiều nghiên cứu để xác nhận.
Trái Đất được bao phủ bởi 70% đại dương - một lượng nước khổng lồ tạo nên môi trường sống lớn nhất trên hành tinh. Tuy nhiên, nguồn gốc của lượng nước này vẫn là một bí ẩn đối với các nhà khoa học.
Mặc dù Trái Đất hình thành cách đây khoảng 4,5 tỷ năm, nhưng chúng ta vẫn chưa thể xác định chính xác nước từ đâu đến. Theo đó, có hai giả thuyết chính được đưa ra để giải thích cho điều này. Giả thuyết thứ nhất cho rằng Trái Đất hình thành trong một vùng không gian có sẵn nước ở dạng nào đó, cùng với các vật chất khác như đá.
Giả thuyết thứ hai lại cho rằng Trái Đất ban đầu quá nóng để có nước, và lượng nước hiện tại được mang đến sau đó bởi các thiên thể khác trong Hệ Mặt Trời. Các thiên thạch chondrite cacbon, với thành phần có thể chứa tới 10% nước, được xem là một nguồn cung cấp tiềm năng, đặc biệt là trong giai đoạn đầu của Hệ Mặt Trời khi các vụ va chạm thiên thạch diễn ra thường xuyên hơn.
Bằng cách nghiên cứu các thiên thạch rơi xuống Trái Đất, các nhà khoa học hy vọng sẽ hiểu rõ hơn về nguồn gốc của nước. Việc phân tích tỷ lệ hydro và deuterium trong các thiên thạch và sao chổi giúp tạo ra "dấu vân tay" đặc trưng, từ đó xác định nguồn gốc của chúng. Mặc dù vẫn còn nhiều tranh cãi, hầu hết các nhà khoa học đều đồng ý rằng nước trên Trái Đất có thể đến từ sự kết hợp của nhiều nguồn khác nhau. Dù câu trả lời cuối cùng vẫn còn là một ẩn số, nhưng hành trình khám phá nguồn gốc của nước vẫn tiếp tục, mang đến những hiểu biết sâu sắc hơn về hành tinh của chúng ta.
Ngoài khơi bờ biển Yonaguni, Nhật Bản, một khối đá kỳ lạ đã được phát hiện vào năm 1986, gây ra nhiều tranh cãi về nguồn gốc của nó. Khối đá này có các khối sa thạch xếp chồng lên nhau vuông góc, các mối nối song song, một "cầu thang" xoắn ốc và các bản khắc kỳ lạ, khiến một số người tin rằng đó là tàn tích của một nền văn minh cổ đại đã biến mất.
Giáo sư Masaaki Kimura tin rằng đây là một công trình nhân tạo được xây dựng khoảng 10.000 năm trước, với các đặc điểm giống như một thành phố cổ bao gồm kim tự tháp bậc thang, đường xá và kênh nước. Tuy nhiên, giáo sư Robert Schoch lại cho rằng cấu trúc này hoàn toàn tự nhiên, được hình thành do sự vỡ sạch sẽ của các tảng đá dọc theo các mặt phẳng thẳng đứng và nằm ngang, và các vết khắc đá là những vết xước tự nhiên trên bề mặt đá sa thạch. Mặc dù vậy, ông cũng thừa nhận rằng có bằng chứng về các nền văn minh cổ đại từng sinh sống trên hòn đảo gần đó.
Cuộc tranh luận về nguồn gốc của khối đá Yonaguni vẫn tiếp tục, với những ý kiến trái chiều từ các nhà khoa học. Liệu đây có phải là tàn tích của một nền văn minh đã mất, hay chỉ là một tác phẩm tự nhiên của tạo hóa? Câu trả lời vẫn còn là một ẩn số, chờ đợi những khám phá mới.
Đại dương, một thế giới tưởng chừng tĩnh lặng, lại ẩn chứa vô vàn âm thanh bí ẩn, thách thức sự hiểu biết của con người. Từ những tiếng kêu của động vật, hoạt động địa chấn, đến những âm thanh do con người tạo ra, tất cả góp phần tạo nên một bản giao hưởng phức tạp dưới lòng biển sâu. Trong số đó, có những âm thanh kỳ lạ đã khiến các nhà khoa học phải đau đầu tìm lời giải.
"Upsweep", một âm thanh được ghi nhận từ năm 1991, giống như một tiếng rên rỉ tăng dần về cao độ, xuất phát từ một điểm giữa New Zealand và Nam Mỹ, đạt đỉnh vào mùa xuân và mùa thu, nhưng nguyên nhân vẫn còn là một bí ẩn. "Ping", được báo cáo vào năm 2016 tại eo biển Fury và Hecla ở Bắc Cực Canada, gây hoang mang cho người dân địa phương và các nhà khoa học, nhưng cuộc điều tra của quân đội Canada không mang lại kết quả. Nổi tiếng nhất có lẽ là "Bloop", một trong những âm thanh lớn nhất từng được ghi nhận dưới nước vào năm 1997, lan truyền qua hàng nghìn km trên Thái Bình Dương.
Ban đầu, có nhiều giả thuyết được đưa ra, từ tập trận quân sự bí mật, tiếng máy móc thuyền, đến tiếng kêu của quái vật trong truyện của HP Lovecraft. Tuy nhiên, sau gần một thập kỷ nghiên cứu, các nhà khoa học đã xác định rằng "Bloop" là âm thanh của một tảng băng trôi tách ra khỏi sông băng. Biến đổi khí hậu có thể khiến những âm thanh như "Bloop" trở nên phổ biến hơn khi băng tan chảy nhanh chóng. Đại dương vẫn còn nhiều điều bí ẩn, và những âm thanh này là một phần trong câu chuyện chưa được kể hết.