Nhắc đến Thang Duy, công chúng sẽ nghĩ ngay tới nhân vật Vương Giai Chi mà cô đảm nhận trong phim điện ảnh "Sắc Giới" (năm 2007). Phim không chỉ đem tới cho Thang Duy thành công mà còn nhiều tai tiếng bởi những cảnh nóng trần chụi trong phim. Kết quả là nữ diễn viên bị "cấm cửa" tại thị trường điện ảnh Trung Quốc suốt nhiều năm liền.
Thực tế, nguyên mẫu của nhân vật Vương Giai Chi do Thang Duy đảm nhận ở "Sắc Giới" có thật trong lịch sử. Cô tên Trịnh Bình Như - 1 nữ điệp viên ưu tú sở hữu ngoại hình trang nhã, yêu kiều. Chỉ khác cái kết của nguyên mẫu Trịnh Bình Như đáng buồn hơn rất nhiều so với trên phim.
Trịnh Bình Như sinh năm 1918, xuất thân trong 1 gia đình lai hai dòng máu Trung - Nhật. Cha Trịnh Bình Như là Trịnh Duật, 1 nhân vật quan trọng trong phong trào cách mạng Trung Quốc, từng làm việc gần gũi với Tôn Trung Sơn.
Cha Trịnh Bình Như từng là du học sinh tại Nhật Bản - nơi ông nên duyên cùng mẹ nữ điệp viên. Trong khi đó, mẹ Trịnh Bình Như là Hanako Kimura - 1 tiểu thư quý tộc người Nhật. Sau khi kết hôn, bà đã theo chồng về Trung Quốc và đổi tên thành Trịnh Hoa Quân.
Được nuôi dưỡng trong môi trường danh giá, Trịnh Bình Như sở hữu cả nhan sắc lẫn học thức. Ước mơ ban đầu của nữ điệp viên xinh đẹp này là trở thành diễn viên, nhưng phải từ bỏ để đi theo tiếng gọi yêu nước.
Mang trong mình 2 dòng máu, nên Trịnh Bình Như sở hữu vẻ đẹp vừa thanh lịch, vừa đặc biệt. Cô thừa hưởng những đường nét sắc sảo từ mẹ và thần thái quý phái từ gia đình danh giá. Nhờ phong thái trang nhã mà cô được xem là người đẹp nổi tiếng của bến Thượng Hải thời bấy giờ.
Là một tiểu thư xuất thân từ gia đình danh gia vọng tộc, Trịnh Bình Như luôn toát lên vẻ đẹp thanh tao, duyên dáng. Cách ăn mặc và hành xử của cô mang đậm phong cách tiểu thư thời dân quốc, với sự tinh tế và chuẩn mực của một người được giáo dục bài bản. Trịnh Bình Như được mô tả là người phụ nữ có nhan sắc "khiến người khác không thể rời mắt".
Câu nói trước khi qua đời: "Xin đừng làm tổn thương gương mặt tôi, tôi chỉ còn lại cái này," phản ánh sự trân trọng nhan sắc của chính Trịnh Bình Như, ngay cả trong hoàn cảnh bi thương nhất.