Có thể, anh không phải là người mà em yêu nhất!

Lạc Hi, Theo Mask Online 00:02 04/10/2014

17 tuổi, em muốn ở cạnh người em rung động nhất. 20 tuổi, em muốn ở cạnh người chiều chuộng em nhất. Và giờ, 22 tuổi, em chỉ muốn ở cạnh người phù hợp nhất với em thôi!

Sẽ luôn là quá sớm để một ai đó nhận mình đủ thông minh khi biết nên yêu ai. Nhưng đến lúc em đủ tỉnh táo để chọn người mà yêu, thì em sợ đó chẳng còn là tình yêu nguyên chất nữa.
 
Cái sự đánh đổi mà người ta vẫn nói khi trưởng thành là ở đó. Nhưng em đã khóc đủ, đã chênh vênh đủ, để biết rằng mình an toàn nhất khi ở cùng với ai.
 
Những gì em tìm kiếm bây giờ chẳng còn huyễn hoặc như xưa. Em không cần một chàng trai ăn mặc xinh trai, biết đường chải chuốt; chẳng cần hôn nhau dưới mưa, cũng chẳng cần những bó hoa hồng đều đặn gửi tới nhà mỗi sáng. Em chỉ cần, người đó, giản dị thôi, yêu em rất đỗi… an toàn!

Không chỉ là cảm giác khi giữa nhộn nhạo xe cộ ngang qua, em có một gấu áo để víu vào như đứa trẻ con rồi theo anh qua đường không cần sợ sệt.

Không chỉ là cảm giác khi đứng giữa vô vàn người lạ, vẫn có một bóng hình đủ quen để không đẩy lòng mình trôi đi theo những lạc lõng, bâng quơ.
 
Không chỉ là cảm giác khi cô đơn cựa quậy lúc đêm về, có một số máy sẵn sàng nghe em dài dòng thủ thỉ.

Đó còn là cảm giác yêu mà chẳng phải toan tính đến chuyện sẽ chia tay…
 

Không phải là em sẽ không ghen, nhưng em thừa biết trong mắt anh những người con gái khác xếp cùng một thư mục. Thời gian đâu để cứ dỗi hờn linh tinh, giải thích này nọ. Yêu nhau còn chưa đủ, sao cứ phải mệt mỏi ghen tuông?

Không phải là em sẽ không học cách giữ anh. Nhưng nó không giống cách một đứa trẻ con giữ khư khư món đồ không muốn mất. Giữa chúng ta, bình đẳng yêu và công bằng cho – nhận. Đừng để ai đó trong cả hai phải đau đầu bởi suốt ngày chỉ nghĩ tới chuyện có người bỏ đi…

Không phải là em sẽ không học cách tự mình đi qua những lúc vắng anh. Nhưng nó không giống như cảm xúc lúc mình sắp mất đi điều gì đó. Anh không bỏ mặc em, em cũng không chạy trốn. Chỉ là em làm quen với những lúc quá bận, mình ít dần liên lạc, để thoải mái vẫy vùng trong thế giới của riêng nhau.

Nên anh ạ, khi em đã chọn anh bằng tất cả những trưởng thành chắt bóp được từ những năm tháng đã qua. Thì cho dù có thể anh không phải người em yêu nhất, nhưng vì ở cạnh anh – em thấy mình được chở che và an toàn hơn ai hết, nên em vẫn muốn được cùng anh đi tới cuối đường…
TIN CÙNG CHUYÊN MỤC
Xem theo ngày