Tại sao các chàng trai vẫn thường lừa gạt những cô gái, nói lời yêu thương mặc dù chẳng yêu thương thật tâm, nói lời hứa hẹn dù thực chất đã nghĩ chán chê trong đầu là chẳng thể thực hiện được?
Anh à, tình yêu đâu phải chỉ cần nói miệng là đủ đâu anh? Nó cần phải xuất phát từ chính cảm giác trong tim chứ không phải do não anh điều khiển, nó chính là những điều anh cảm nhận chứ không phải anh cố bào chữa để chứng minh. Anh có làm gì sai đâu? Em cũng chẳng làm gì nên tội, tại sao cứ phải cố kìm kẹp nhau mãi?
Anh có yêu em đâu? Nếu yêu em sẽ không bỏ mặc cảm nhận của em, sẽ không bao giờ độc đoán và ích kỷ cho rằng chỉ quan điểm của anh mới đúng, sẽ không áp đặt em bằng đủ thứ lập trường của anh để em cảm thấy mình thật sự đang bị bó buộc đến nghẹt thở.
Nếu anh yêu em, có lẽ mọi chuyện sẽ khác. Có lẽ anh sẽ không khiến em phải khóc nhiều hơn là cười, sẽ không khiến em hàng ngày cứ phải chịu tổn thương vì những gì anh nói, vì những chuyện anh làm, sẽ lo lắng cùng em mỗi khi em gặp chuyện không may, sẽ xoa đầu em an ủi và nói rằng: Đừng buồn, em buồn anh cũng buồn theo.
Đừng tưởng rằng em là một con ngốc khi tin lời anh nói. Con gái mà, vô cùng nhạy cảm, ai yêu thương mình, ai quan tâm đến mình, có thể cảm nhận mà đoán định được hết. Bởi vì anh không yêu em nên luôn bỏ mặc em lại một mình trong thế giới của em, mỗi khi em mệt mỏi cần chỗ dựa thì lại bằng lý do này hoặc lý do khác, từ chối đến bên em.
Con gái như em mặc dù không yếu đuối, nhưng cũng luôn tha thiết có người bên cạnh, để được bao bọc và che chở những lúc yếu mềm, để được yêu thương và đáp lại yêu thương. Anh biết không, em đâu có yêu cầu nhiều nhặn gì ở người khác. Kể cả với anh cũng vậy, em luôn cho rằng chúng ta bình đẳng, không nhất thiết phải lúc nào anh cũng kè kè ở cạnh em. Thế nhưng tại sao anh luôn thờ ơ, luôn lạnh nhạt mỗi lần bên nhau, chẳng khi nào quan tâm em thật sự đang vui hay buồn.
Anh à, yêu em là thế sao?
Là khi nào thích thì gọi em đến cạnh, không có hứng lại đẩy em ra xa. Em có phải không xứng đáng với anh? Hay từ đầu đến cuối anh chỉ tự lừa gạt mình, lừa gạt mọi người và lừa cả em nữa, rằng anh yêu em, nhưng thực chất lại chỉ khiến em chịu tổn thương mãi?
Thế thì còn gọi gì là yêu nữa, thế thì anh đâu có yêu em!