"Thân em vừa trắng lại vừa tròn. Bảy nổi ba chìm với nước non." Trải qua bao cuộc bể dâu, cuối cùng câu thơ của nữ sĩ Hồ Xuân Hương vẫn linh ứng với cuộc đời của Ba Trang – một cô gái liễu yếu đào tơ bị dòng đời xô đẩy, kẹt trong xã hội thời Pháp thuộc vốn coi rẻ giá trị của người phụ nữ.