Tình yêu với whisky của "thầy dạy" Marquez, Hemingway và Mạc Ngôn

Kachi, Theo Trí Thức Trẻ 00:20 15/11/2013

“Không có whisky tồi tệ. Một số loại whisky đẳng cấp hơn hẳn. Nhưng đàn ông không nên nát rượu cho tới khi 50 tuổi. Nếu sau tuổi ấy, không uống rượu, anh ta là một kẻ ngu ngốc chết tiệt” - William Faulkner

Đoạt giải Nobel Văn học năm 1949, hai giải Pulitzer năm 1955 và 1963, William Cuthbert Faulkner (1897 – 1962)  là một trong những nhà văn quan trọng nhất thế kỷ 20. Cả Marquez, Hemingway và Mạc Ngôn đều tôn ông là thầy dạy của mình. Tác phẩm quan trọng và được coi là kiệt tác trong sự nghiệp của Faulkner là Cuốn tiểu thuyết The Sound and the Fury, 1929 (Âm thanh và Cuồng nộ) đã được dịch ra rất nhiều thứ tiếng trên thế giới. Một tác phẩm khác của Faulkner - Light in August (Nắng tháng tám) do dịch giả Quế Sơn (Dịch giả từng chuyển ngữ Người đẹp ngủ mê của Kawabata, Lụa của Alessandro Baricco) chuyển ngữ vừa ra mắt độc giả Việt Nam tháng 7 vừa qua. Cùng với Âm thanh và Cuồng nộ, Nắng tháng tám được đánh giá là tác phẩm thể hiện văn phong và ngôn ngữ độc đáo của Faulkner, mặt khác lại dễ theo dõi hơn cả Âm thanh và Cuồng nộ. Nắng tháng tám có những đoạn miêu tả về rượu, uống rượu rất tài tình, trong đó phải kể đến hương vị của whisky ngô mà khi qua cổ họng: “lạnh lẽo như mật rỉ”. 

Nếu những trang viết của Fitzgerald, tác giả của Gatsby vĩ đại gợi nhớ tới gin Rickey; cánh chim đầu đàn Thế hệ Beat - Kerouac, luôn ngợi ca tequila; đại diện lớn của tiểu thuyết trinh thám Chandler ưa thích gimlets; Hemingway là tín đồ của mojitos và rượu vang đỏ; Edgar Allan Poe - ông tổ của thể loại truyện trinh thám và hình sự, lại tôn sùng cognac; Sherwood Anderson, Dylan Thomas, Walker Percy và Ring Lardner chỉ ưa Bourbon thì Faulkner lại chỉ trung thành với whisky.

Tình yêu với whisky của "thầy dạy" Marquez, Hemingway và Mạc Ngôn  1
Cả Marquez, Hemingway và Mạc Ngôn đều tôn Faulkner là thầy dạy của mình

Nhà văn Sherwood Anderson – tác giả của Unlighted Lamps, một trong những chuyện ngắn xuất sắc trong nền văn học Mỹ từ trước đến nay nhớ lại lần đầu tiên khi ông gặp Faulkner ở New Orleans vào năm 1925. Lúc này Faulkner mặc một chiếc áo choàng bị phồng và tróc từng mảng đến nỗi Sherwood Anderson tưởng rằng ông là một kẻ đồng tính bệnh hoạn. Tuy nhiên, Faulkner không hề bận tâm tới cái nhìn thiếu thiện cảm của bậc đàn anh, ông chỉ nói rằng muốn ở lại New Orleans một thời gian và liệu Anderson có thể sắp xếp cho mình ở nhờ ở tư gia và sắp xếp một số điều cho ông được không. Điều mà Faulkner cần sắp xếp chính là 6 – 8 lít rượu mà ông mang tới, đang nằm yên vị trong túi áo choàng. 

Bữa sáng của Faulkner bao gồm bánh ngọt và một ly whisky ngô cùng với hai ba bình rượu dưới bàn. Hemingway từng nói rằng trong văn chương Faulkner ông có thể phát hiện “sự can đảm có vị say của whisky ngô”. Ngoài whisky nguyên chất,  Faulkner cũng ưa thích hai loại cocktail được pha chế từ whisky: Toddy và julep bạc hà. Đặc biệt, với julep bạc hà, từng được ông nhắc tới trong Âm thanh và cuồng nộ, hiện trong tư gia của ông ở Oxford vẫn còn giữ được chiếc ly bằng kim loại, tác giả nổi tiếng thường dùng để nhấm nháp thức uống này. Như mọi người miền Nam khác, Faulkner thêm muối vào julep bạc hà và thường nhâm nhi thức uống này trong khi viết lách. 


Tình yêu với whisky của "thầy dạy" Marquez, Hemingway và Mạc Ngôn  2
Như mọi người miền Nam khác, Faulkner thêm muối vào julep bạc hà và thường nhâm nhi thức uống này trong khi viết lách

Còn Toddy là thức uống dự phòng mà Faulkner nắm rất rõ cách pha chế, nóng và lạnh bao gồm bourbon, whisky trắng, đường và chanh, nước nóng hay lạnh tùy theo sở thích. Cháu gái của Faulkner, Dean Faulkner Wells vẫn còn nhớ chú của mình đã pha Toddy nóng để mang cho những đứa cháu ốm yếu như thế nào. Chìa khóa của một cốc Toddy ngon, theo Faulkner là phải hòa tan một lượng đường nhỏ vào nước trước khi thêm whisky nếu không đường sẽ không tan và tạo thành “một chút xoáy như cát dưới đáy cốc” – một chi tiết được ông đề cập trong truyện ngắn có tên An Error in Chemistry. Truyện ngắn này đã kể lại chuyện một kẻ giết người người Bắc Mỹ nhầm lẫn trong cách pha chế đường với whisky và bị những người dân sành sỏi miền Nam nước Mỹ tóm gọn. Sau khi đường được hòa tan, whisky được rót vào, thêm nước nóng hay lạnh được đun sôi từ nguồn nước mưa, thêm chanh và thưởng thức trong một cốc thủy tinh lớn.

Sinh thời, William Faulkner được công nhận là “nhà vô địch” trong số các nhà văn nghiện rượu nặng. Ông cũng thừa nhận: “Tôi thường viết vào ban đêm. Tôi luôn luôn giữ whisky trong tầm tay, rất nhiều ý tưởng không thể nhớ bỗng bật ra trong đầu tôi”.