Trong ngành công nghiệp giải trí, thần tượng không chỉ đơn thuần là một nghệ sĩ. Họ không chỉ bán tác phẩm nghệ thuật và sự sáng tạo, họ còn gánh trách nhiệm của một hình mẫu. Và đó là nơi những ông bầu, công ty quản lý, những nhà hoạch định chiến lược và xây dựng hình ảnh nhảy vào. Họ là những người nắm bắt rõ tâm lý người hâm mộ và dễ dàng nhào nặn ra những thần tượng với đủ phong cách, cá tính và màu sắc riêng biệt, để rồi đặt lên gian hàng những ngôi sao mới như thể cho ra đời thêm một loại bánh quy.
Thần tượng trở thành một khái niệm công nghiệp khi mọi thứ về mặt hình ảnh, tương tác và sự xuất hiện - đều có thể tính toán một cách tỉ mỉ. Bản thân từ “thần tượng” cũng mang nặng tính hình thức và trách nhiệm cho sự hài lòng của số đông. Không phải thần tượng nào cũng là nghệ sĩ, và không phải nghệ sĩ nào cũng là một thần tượng. Nhưng khi một nghệ sĩ phải xây dựng hình ảnh để lấy lòng khán giả cũng là lúc họ tạo ra một khoảng cách nhất định giữa con người họ thật sự là - và con người hoàn hảo mà họ muốn fan hâm mộ yêu mến. Trong nhiều trường hợp, khoảng cách đó là nơi sự thất vọng sẽ tràn vào khi lớp vỏ bên ngoài chẳng may sụp đổ. Showbiz Việt Nam và thế giới đã chứng kiến không biết bao cuộc tan vỡ như thế. “Không bông tuyết nào trong sạch” đã trở thành một slogan quen thuộc của người hâm mộ sau mỗi lần drama hay scandal của thần tượng nổ ra.
Nói như vậy không phải để bi quan mà nghĩ rằng mọi thần tượng đều là giả dối. Có rất nhiều ví dụ về những nghệ sĩ trở thành thần tượng không chỉ nhờ tài năng, hình ảnh mà còn bởi cốt lõi con người của họ. Kendrick Lamar, rapper vĩ đại nhất của thế hệ này với những tác phẩm xuất chúng cả về tính âm nhạc lẫn chiều sâu nội dung. Trên tất cả, Kendrick là một con người đầy những suy tư về cuộc sống, sẵn sàng đối mặt với những con quỷ bên trong nội tâm, chấp nhận những khiếm khuyết của mình, luôn đứng lên vì đạo đức và niềm tin về nhân cách. Kendrick chưa bao giờ nhận mình là một thần tượng, cũng không cố gắng để trở thành một thần tượng của bất cứ ai, nhưng hàng triệu người hâm mộ vẫn nhìn về anh như một ngọn hải đăng về lẽ sống. Kendrick khiến người ta thần tượng anh như một con người, một nghệ sĩ, chứ không phải thần tượng một hình ảnh bề ngoài.
Một thần tượng chất là như vậy, là người mà bản thân họ - khi gạt bỏ hết những sự hào nhoáng bên ngoài của một ngôi sao - vẫn có thể truyền cảm hứng và sự mến mộ với khán giả dõi theo. Họ thuyết phục không chỉ bằng tài năng, mà còn là tính nguyên bản và sự chân thật. Họ đón nhận hào quang của sự nổi tiếng như sự tưởng thưởng cho những nỗ lực và tài năng, nhưng không để bản thân bị cuốn theo nó và đánh mất đi con người mình. Và, dù tuyên bố một cách dõng dạc hay thể hiện bằng các cử chỉ âm thầm, họ vẫn truyền cảm hứng cho hàng nghìn, hàng triệu người khác vẫn dõi theo hành trình của họ mỗi ngày.
Rất lâu sau Sơn Tùng M-TP, người ta mới thấy được một nghệ sĩ, một ngôi sao, một thần tượng - hội tụ đủ những yếu tố có thể ngồi lên vị trí mà Tùng sẽ để lại trong tương lai. Với nhiều người, sự nổi tiếng mang tính thống trị thị trường hiện nay của HIEUTHUHAI có thể là một sự gặp thời. Nhưng với HIEUTHUHAI, mọi thứ đều nằm trong một lộ trình mà cậu đặt ra cho bản thân từ những ngày đầu sự nghiệp, và cậu đã nỗ lực rất nhiều để đạt được nó. Ai cũng bắt đầu từ đâu đó, nhưng không phải ai cũng có thể vươn lên vị trí như hiện tại chỉ sau 4 năm bước chân vào showbiz.
Đã có quá nhiều những cuộc tranh cãi, nhưng quan điểm và phản biện về chuyện Hiếu có xứng đáng với những gì mình đang có hay không? Tất cả đều bắt nguồn từ ngoại hình như một ngôi sao nhạc pop cùng với sự hậu thuẫn tuyệt đối từ một trong những ông lớn trong làng giải trí - Đất Việt. Trên mạng xã hội, HIEUTHUHAI luôn là cái tên đầu tiên nhắc đến trong những cuộc thảo luận về các ngôi sao overrated. Người ta mổ xẻ rất nhiều về việc âm nhạc của Hiếu chưa đủ đại chúng để vươn ra ngoài cả tệp fan của cậu, hay nói rằng Hiếu quá “thị trường” và bận rộn với những gameshow, với việc làm một thần tượng mà không tập trung vào cốt lõi âm nhạc của một rapper. Tuy nhiên, haters chỉ đang nhìn vào những thứ mà họ muốn nhìn và đánh giá Hiếu dựa trên những hình mẫu về rapper cố hữu. Hiếu là rapper nhưng mục tiêu của Hiếu là trở thành một ngôi sao. Một nghệ sĩ đa năng có thể trải nghiệm mọi cơ hội làm nghề. Một thần tượng để truyền cảm hứng. Hiếu không hẳn đã muốn trở thành một rapper giỏi nhất, nhưng chắc chắn, cậu muốn âm nhạc của mình chạm được đến nhiều trái tim nhất có thể - và cậu đã hoàn thành được mục tiêu đó. Với một tính cách kỷ luật, sự quyết tâm và một định hướng rõ ràng - Hiếu vẫn còn rất nhiều thời gian để chứng tỏ với khán giả rằng mình xứng đáng với những gì mình đang và sẽ có.
Nhưng chúng ta không ở đây chỉ để nói về âm nhạc. Khi nhìn về Hiếu như một thần tượng, khán giả không chỉ nhìn thấy hình ảnh đẹp trai và một bảng thành tích chi chít những Top Trending, họ còn thấy một chàng trai với những phẩm chất đáng mến. Hiếu cho mọi người cảm giác ấm áp của một người luôn thành thật với chính mình. Trong một showbiz đầy sự hỗn loạn giữa những ảo tưởng về vị thế và ánh sáng chói lòa của những pha đánh bóng, sự hào nhoáng, gồng gánh để thể hiện bản thân - Hiếu vẫn là chính mình. Khác với những rapper lớn lên từ đường phố vốn có sẵn chất băng đảng và bụi đời trong câu chữ, Hiếu lớn lên với một cuộc sống êm ấm và đơn giản. Ngay cả việc nổi tiếng của Hiếu cũng đi theo một lộ trình rất bằng phẳng và cứ như thể mọi thứ đều được dọn dẹp để Hiếu cứ thế tiến về phía trước. Hiếu trở thành một rapper hiếm hoi được xếp vào hàng ngoan hiền, và điều đó khiến những người nghe rap thường dán nhãn âm nhạc của Hiếu không có quá nhiều chất “đời” ở trong. Nhưng bản thân Hiếu ý thức rất rõ được việc đấy và đã chấp nhận rằng mình không thể trở thành một người khác chỉ để chứng tỏ rằng tôi cũng có thể “gang gang”. Trong suốt nhiều năm, Hiếu đã tìm được cách lấy ra những sợi chỉ lấp lánh ánh sáng của sự tích cực từ trải nghiệm riêng tư của bản thân và dệt chúng thành những bản nhạc tuyệt đẹp về tuổi trẻ, tình yêu và sự trưởng thành. Điều đó tạo nên thứ âm nhạc vừa đủ đồng điệu với câu chuyện của đại chúng, nhưng vẫn đầy những dấu ấn cá nhân của một chàng trai Gen Z nhiều suy tư và dạt dào tình cảm. Nếu hiphop là được sống thật với bản thân và cá tính của mình, thì Hiếu không cố tỏ ra mình gai góc hơn những gì mình vốn là, cũng không cố gạt bỏ đi cái tôi để chạy theo những công thức chung của âm nhạc thị trường. Hiếu chỉ đơn giản là kể lại câu chuyện và hát lên những cảm xúc của mình, là mình. Khi quyết định cho ra mắt “Trình” - bản nhạc đáp trả những ý kiến tiêu cực hướng về mình, Hiếu cũng chia sẻ rằng cậu vẫn chỉ là một chàng trai khiêm tốn, đơn giản và không hề màu mè - ngay cả khi giành lấy quyền được nói về bản thân mình một cách tự tin nhất.
Trong mọi câu chuyện mà những người bạn bè nói về Hiếu, chân dung một chàng trai tốt bụng và hết lòng với những người xung quanh dần hiện lên rõ nét. Ngay cả khi trở thành một ngôi sao, Hiếu vẫn sẵn lòng san sẻ hào quang của mình cho những người anh em xung quanh, tìm cách để đưa họ đứng cạnh mình trên những sân khấu lớn nhất, và thúc đẩy họ cũng trở thành những ngôi sao cùng với mình. Khán giả có thể tò mò đến với Hiếu vì sự đẹp trai, ở lại với Hiếu vì âm nhạc và gắn bó với Hiếu vì sự cảm mến với một chàng trai tốt bụng. Hiếu thật sự là một hình mẫu rất rõ cho một thần tượng, một ngôi sao xứng đáng được yêu mến cho cả những khi đứng trên sân khấu với hàng nghìn người hô tên, lẫn khi hòa vào dòng người và trở lại làm một Trần Minh Hiếu của gia đình và bè bạn.
Chặng đường âm nhạc “nghiêm túc” của Wren được đánh dấu mở đầu khi cho ra mắt MV Fashion hợp tác với Decao. Người nghe dù không quá hiểu về âm nhạc hay thời trang cũng có thể bị cuốn hút ngay bởi nguồn năng lượng mà Wren mang đến. Vào cái thời điểm mà Vpop vẫn áp dụng một công thức để làm nhạc là balld, thì sự hiện đại, độc đáo và quái chiêu mà Wren mang đến là một món kén người ăn, nhưng đã nếm thử sẽ rất nhớ!
Kể từ Fashion đến nay, Wren vẫn trung thành với những gì tạo ra dấu ấn của mình. Sau một Thích Em Hơi Nhiều trở thành một cú nổ giữa mùa dịch, những sản phẩm tiếp theo của Wren nói lên cá tính và con đường mà Wren chọn đi sẽ rất khác so với những thần tượng đồng trang lứa. Cá tính đấy được định nghĩa một cách rõ ràng nhất khi Wren cho ra mắt album Loi Choi. Một album độc đáo, đầy sức sáng tạo cùng với những sự thử nghiệm táo bạo mà chỉ một người trẻ có đủ nghệ sĩ tính trong DNA của mình mới dám dấn thân và đẩy nó đến tận cùng. Ở Loi Choi, người ta nhìn thấy rõ nhất một Wren rất tự do làm những gì mình muốn, chơi đùa với âm nhạc, âm thanh và cả ngôn ngữ. Gốc rễ Việt Nam với những chi tiết giàu sức biểu cảm về đời sống người trẻ Hà Nội được Wren nắm bắt và đưa vào âm nhạc một cách đầy tinh tế và sống động. Một album nghe rất Tây, nhưng câu chuyện lại rất Ta. Đó là điều khiến nhiều bất ngờ nhất, bởi ngay từ những ngày đầu sự nghiệp, khán giả dù đánh giá rất cao khả năng của Wren, nhưng lại cảm thấy màu sắc và câu chuyện trong âm nhạc của cậu khá xa lạ. Điều này xuất phát từ việc Wren lớn lên và theo học trong một ngôi trường sử dụng tiếng Anh và tiếng Pháp, cộng thêm việc tiếp xúc với âm nhạc và văn hóa nước ngoài từ khi còn nhỏ. Thế nhưng, mọi sự nghi hoặc đã được đập bỏ ngay sau khi Loi Choi ra đời.
Khác với nhiều thần tượng cùng thế hệ, Wren chọn cho mình con đường tập trung vào âm nhạc và chỉ âm nhạc mà thôi. Người ta sẽ thấy Wren rất hiếm khi xuất hiện trong các gameshow hay chương trình giải trí, nếu có, sẽ rất chọn lọc. Đó là một sự hy sinh khá lớn về mặt hình ảnh và độ phủ sóng, bởi với một đời tư sạch sẽ, cá tính thú vị, gương mặt sáng và một fanbase lớn mạnh, Wren hoàn toàn có thể nổi tiếng hơn nữa. Điều này có thể đến rất nhiều từ tính cách của Wren - vốn là một chàng trai rất low key và kín tiếng với đời tư. Trong nhiều sự kiện tương tác, người ta thấy một Wren rụt rè, nhẹ nhàng và dường như không thuộc về những nơi không phải dành cho âm nhạc. Và thay vì làm việc mình vốn không giỏi và cũng không quá thích thú, Wren dành thời gian đó để tập trung cho niềm đam mê lớn nhất mà cậu vẫn luôn nhắc đến từ đầu: Âm nhạc.
Nếu quan tâm đến Wren, hẳn bạn cũng sẽ biết câu chuyện về việc Wren đã từng giấu bố mẹ theo đuổi âm nhạc. Đó là một mô tuýp không xa lạ với nhiều nghệ sĩ mới vào nghề, nhưng nó chưa bao giờ cũ kỹ. Sinh ra trong một gia đình có truyền thống học tập, Wren từng đối mặt với việc phải ngừng làm nhạc và sang Pháp du học ngành Dược. Cậu thậm chí còn bị bố đem vứt hết những dụng cụ làm nhạc vì muốn con trai tập trung vào việc học. Phải sau rất nhiều những sự thuyết phục, chứng minh đầy nghiêm túc, gia đình mới dần thay đổi thái độ với niềm đam mê của Wren. Ngày mà Wren vào Sài Gòn để theo đuổi âm nhạc một cách nghiêm túc, Wren đi cùng với bố của mình. Và ngày mà Wren đứng trên sân khấu một lễ trao giải về âm nhạc để nhận giải cho album đầu tay, cậu cũng đã khóc khi nhắc đến bố.
Sau tất cả, con đường của Wren mới chỉ bắt đầu. Album đầu tay là một cú nổ lớn khi nói lên được Wren là ai, Wren đang đứng ở đâu và sẽ làm được gì trong tương lai với âm nhạc mà mình theo đuổi. Niềm tin vào lựa chọn của bản thân. Sự lì lợm để theo đuổi giấc mơ lớn nhất. Và cả sự mạo hiểm để tự tin chọn một lối đi riêng, dù biết rằng đó là một lối đi hẹp và dài hơn để đến thành công. Wren là ví dụ hoàn hảo cho một thần tượng chất không chỉ về âm nhạc, hình ảnh, mà còn chất cả ở cá tính khi cậu là chính mình.
Nếu bạn còn nhớ cái ngày xem Quang Anh Rhyder trong The Voice Kid mùa 1 cách đây hơn 10 năm - xin chúc mừng, bạn đã… già!
Nói vậy cho vui và để thấy, 10 năm là một khoảng thời gian rất dài. Nó có thể khiến một con người hoàn toàn rẽ hướng sang một lối đi khác, cũng có thể chứng kiến sự lên và xuống của một ngôi sao. 10 năm cũng đủ để những hào quang bất chợt của việc đăng quang một giải thưởng lớn dần biến mất, và việc một lần nữa trở lại rực rỡ có thể rất khó khăn nếu không có đủ tài năng và sự hậu thuẫn. Nhưng đó cũng là chặng đường mà Rhyder đã đi trong suốt 10 năm qua.
Là Quán quân của một cuộc thi lớn ngay từ khi còn rất nhỏ, nhưng Rhyder - khi đó là Quang Anh - lại có 10 năm chật vật hơn Phương Mỹ Chi - Á Quân của mùa The Voice Kids năm đó. Nếu như Phương Mỹ Chi tận dụng được đòn bẩy từ cuộc thi, nhận được sự giúp đỡ của ba nuôi và trở thành một trong những sao nhí nổi đình đám nhất của showbiz, thì Quang Anh lại dành 10 năm đấy để tập trung cho việc học tại Nhạc Viện. Trong suốt 10 năm đấy, không ít lần Rhyder bị réo tên vì là một Quán quân nhưng… mất hút khỏi showbiz. Ngay cả đến khi dần trưởng thành, hình ảnh của Quang Anh với công chúng vẫn khá mờ nhạt, thậm chí có phần tiêu cực khi cậu liên tục bị đánh giá về ngoại hình, ra nhạc cũng không nhận được sự đón nhận. Mọi chuyện mới chỉ bắt đầu thay đổi khi Quang Anh quyết định tham gia một gameshow về nhạc rap…
Khi Quang Anh The Voice Kid xuất hiện trở lại tại Rap Việt mùa 3 với cái tên Rhyder, không nhiều người tin vào khả năng cậu sẽ tiến xa trong cuộc thi này. Việc xuất hiện trong một cuộc thi rap nhưng lại tiến rất xa nhờ việc… hát - khiến Rhyder trở thành tâm điểm của một cuộc chỉ trích và bị cộng đồng rap đặt một dấu hỏi rất lớn về khả năng của mình. Không tìm cách giải thích, cũng không tìm cách đáp trả, Rhyder cứ thế tiến thẳng vào các vòng sau và bắt đầu có cho mình một lượng fan lớn mạnh. Tôi thậm chí đã rất bất ngờ khi biết rằng sản phẩm Chịu Cách Mình Nói Thua của Rhyder ngay lập tức đạt Top 1 Trending chỉ vài ngày sau khi ra mắt. Không phải tân binh nào cũng có đủ sức hút để tạo lập nên thành tích đó.
Nhưng phải cho đến khi tham gia Anh Trai Say Hi, Rhyder mới chính thức bước lên vị trí của một thần tượng. Với môi trường buộc các thí sinh phải liên tục tạo ra các bản hit mới sau từng vòng thi, Rhyder được thể hiện trọn vẹn sở trường sáng tác của mình, cũng như cho khán giả thấy những kỹ năng mà cậu đã cần mẫn học hỏi trong suốt 10 năm im hơi lặng tiếng. Ở Rap Việt, người ta thấy Rhyder trở thành một rapper. Thì ở Anh Trai Say Hi, người ta thấy tố chất của một nghệ sĩ toàn diện rất rõ nét ở chàng trai này. Rhyder có thể rap, có thể hát, có thể nhảy, có thể sáng tác, sản xuất, và thậm chí chơi rất nhiều nhạc cụ. Trong phần thi solo đêm chung kết, Rhyder khẳng định lại sự toàn diện của mình bằng phần trình diễn mà ở đó, cậu tự làm nhạc ngay trên sân khấu.
Trong suốt 2 năm quay trở lại với ánh sáng showbiz, Rhyder giữ cho mình một đời tư kín đáo và gần như chưa từng gặp bất cứ ồn ào nào về lối sống và cách hành xử. Đứng trước những cơn bão tiêu cực hướng về mình, Rhyder chọn cách im lặng và tập trung vào công việc, để sản phẩm trả lời thay mình điều người khác hoài nghi. Sự trầm lặng này có thể đến từ tính cách, và đến rất nhiều từ chặng đường trầy trật theo đuổi ước mơ của một cậu bé nghèo được nuôi dạy bằng tình yêu thương và sự tử tế. Khi Rhyder bắt đầu được biết đến, cũng là lúc những câu chuyện về cách Rhyder ứng xử với những người thân xung quanh, những người bạn, người thầy được chia sẻ. Những thước phim về Rhyder cách đây hơn 10 năm cũng được các fan đào lại. Trong những video đó, cậu bé Quang Anh cùng mẹ rong ruổi trên những con đường để đi dọn rác. Một câu chuyện đẹp về sự cố gắng và cả về sự gắn bó giữa hai mẹ con trên con đường đưa Quang Anh chạm gần hơn tới giấc mơ. Rhyder bây giờ đã có thể để dành tiền đưa mẹ đến ở những căn nhà khang trang hơn, mang mẹ tới những sân khấu sáng rực rỡ và đông đúc nhất mà cậu có thể biểu diễn, cũng có thể thoải mái sống với niềm đam mê mà bấy lâu mình theo đuổi. Đây vừa là cái kết thật đẹp, nhưng cũng đồng thời cũng là phần mở đầu của một tương lai mới, nơi mà sự nghiệp của Rhyder sẽ còn sáng hơn nữa - chỉ cần cậu tiếp tục giữ cho mình một tâm thế khiêm nhường, nỗ lực và không ngừng tin vào nơi mà giấc mơ sẽ đưa mình đi tới.