Câu chuyện ly kì về hạt bỏng ngô

Vens, Theo 00:01 18/03/2011

Có thời kì, bỏng ngô còn được coi là mặt hàng xa xỉ đấy! Thật khó tin đúng hem? <img src='/Images/EmoticonOng/10.png'>

Bỏng ngô thường được xem là một thức ăn nhẹ, một thứ thực phẩm lành mạnh. Nhưng ẩn chứa đằng sau món bỏng ngô mà chúng ta vẫn thường thưởng thức lại là biết bao nhiêu câu chuyện li kì. Có rất nhiều truyền thuyết, những câu chuyện cổ tích kể về bỏng ngô. Theo một truyền thuyết kể lại rằng vào một mùa hè nọ trời quá nóng , thời tiết nóng đến nỗi những hạt ngô ở trên cánh đồng ngô bắt đầu nổ bung ra và bay ra khỏi bắp của chúng. Lũ bò và lợn tưởng rằng đó là cơn bão tuyết lớn và chúng bắt đầu bỏ chạy khỏi các trang trại. Thực ra đó chỉ là những hạt ngô được nổ bung ra mà bây giờ chúng mình vẫn thường gọi là bỏng ngô. Trong những câu chuyện cổ tích của những người da đỏ ở Mỹ, truyền thuyết của bỏng ngô được nhắc tới như một câu chuyện vô cùng linh thiêng. Họ cho rằng: khi hạt bỏng ngô nổ bung cũng là lúc các linh hồn được siêu thoát vào không trung. Đó là những câu chuyện được truyền miệng từ đời này sang đời khác, và cho đến ngày nay, những đứa trẻ thậm chí cả người lớn vẫn tin vào những câu chuyện đó. Thế còn nguồn gốc thật sự của bỏng ngô thì sao?

Hầu hết ngô trên thế giới được trồng ở khu vực miền trung phía Tây của nước Mỹ - chủ yếu ở Nebraska, Iowa, và Indiana những nơi có nhiệt độ rất cao vào mùa hè. Mặc dù ngô đã xuất hiện cùng chúng ta từ những thời kì khá lâu, thế nhưng cho đến tận những năm 1890 ngô mới bắt đầu trở nên quan trọng và chúng bắt đầu được nuôi trồng để trở thành một sản phẩm buôn bán. Trước thời điểm đó, những hộ gia đình đơn lẻ tự trồng ngô hoặc mua chúng từ những người hàng xóm. Kể từ thời điểm đó, ngô đã được mua khá nhiều đủ để những người trồng chúng được mang theo cái tên “Thảo nguyên vàng”.

Khi nói tới bỏng ngô thì lịch sử lâu đời nhất của món ăn này được tìm thấy trong một hang dơi (một số sách có ghi là những tư liệu này được viết vào khoảng 3000 năm trước) của khu vực miền Tây bang New Mexico vào năm 1948 và 1950 bởi một nhà nhân loại học tên là Herbert Dick và một nhà thực vật học tên là Earle Smith, những sinh viên đã tốt nghiệp đại học Harvard. Họ phát hiện ra một lớp rác thải cũng như các loại chất thải đã được dồn tại đây hơn 2000 năm. Trong đống rác có hơn 766 bắp ngô, 125 hạt ngô đã bị tách rời, 8 mẩu lõi ngô, 10 vỏ ngô, và một số râu ngô. Họ càng đào sâu họ càng tìm thấy nhiều bắp ngô nguyên thủy và nhỏ hơn, cho đến khi họ đào đến đáy họ phát hiện ra một bắp ngô nhỏ có một số hạt ngô bị nứt ra và gần như đã đứt lìa khỏi bắp. Những hạt ngô này được bảo quản quá tốt thế nên chúng vẫn có khả năng được làm nổ bung ra. Thực tế là, họ đã lấy vài hạt ngô chưa được nổ và cho chúng vào trong một bát đựng đầy dầu ăn nóng để chứng tỏ rằng chúng vẫn có thể nổ được. Họ đã giám định carbon những mẫu vật này và phát hiện ra chúng có niên đại vào khoảng 5600 năm tuổi.

Công cuộc khám phá ra món bỏng ngô ngốn một khoảng thời gian không nhỏ, người ta liên tục khám phá được những chứng cứ liên quan đến sự xuất hiện của bỏng ngô. Và người ta đã nghiên cứu về quá trình xuất hiện cũng như phổ biến của món ăn này suốt từ thế kỉ 4 Trước Công nguyên đến thế kỉ 20 và cho tới tận ngày nay khi món bỏng ngô đã trở nên quen thuộc và vô cùng nổi tiếng.

Vào thế kỉ thứ 4 Trước Công Nguyên -trong một bình đựng tro của người Zapotec được tìm thấy ở Mexico có niên đại vào khoảng 300 năm trước Công nguyên trên bình có hình miêu tả chúa của họ lúc bấy giờ và có những hình ảnh sơ khai về bỏng ngô, những hạt bỏng ngô được gắn rất nhiều trên những chiếc mũ. Đồng thời hình ảnh những người làm bỏng ngô thời cổ cũng được tìm thấy tại bờ biển phía Bắc của Peru và khi xác định niên đại của những hình ảnh này thì những hình vẽ này đã được xuất hiện từ thời văn hóa Inca vào những năm 300 trước Công nguyên.

Cho đến thể kỉ 10, ở phía Tây Nam của Utah, một số hạt ngô đã nổ được tìm thấy ở trong một hang động khô được định cư bởi những người thổ dân Pueblo.

Thế kỉ 16, Hernando Cortes (1485-1547), một nhà thám hiểm người Tây Ban Nha và cũng là người đã đánh bại đế chế Aztec hùng mạnh của Mexico, đã có những ấn tượng đầu tiên về bỏng ngô khi ông xâm chiếm Mexico và tiếp cận với người Aztec. Bỏng ngô là một thứ thức ăn vô cùng quan trọng với những người thổ dân Aztec, họ còn dùng bỏng ngô để trang trí trên đầu, làm vòng cổ trong những ngày lễ tưởng niệm quan trọng và có những thời điểm họ còn sử dụng bỏng ngô như là vật thờ cúng chúa trời của họ.

Một bản tường thuật lại của người Tây Ban Nha được viết bởi cha Bernardino de Sahagun (1499-1590), một tu sĩ Franciscan và là một trong những người đi đầu trong việc khám phá văn hóa Mexico cổ, trong một lễ tưởng niệm nhằm vinh danh chúa trời của người Aztec ông đã ghi lại hình ảnh làm lễ của họ: “Họ rải ngô ra và sau đó rang chúng lên, họ gọi chúng là momochitl, một loại bỏng nổ bung ra khi được rang lên và làm lộ phần bên trong trắng muốt của chúng tạo cho chúng có hình dáng như những bông hoa trắng; họ nói đây là những viên đá thánh để dâng tặng đến thần nước.”
Quả thật chúng có hình dáng như những bông hoa.

Thế kỉ 17 – Một nhà thám hiểm người Pháp trong một báo cáo của mình đã viết rằng những người thổ dân Iroquois đã nổ bỏng ngô trong những bình gốm bằng cách cho hạt ngô vào trong bình và sau đó đổ cát đã được nung vào bình để cho những hạt ngô nổ bung ra và họ còn dùng loại bỏng ngô này để làm những món súp và nhiều loại thức ăn khác.

Một số nhà sử học gợi ý rằng những người Anh đi khai hoang ở Châu Mỹ đã tổ chức lễ tạ ơn lần đầu tiên của họ vào ngày 15 tháng 10 năm 1621, một người thổ dân tên là Quadequina mang đến một món ăn cho bữa tiệc, một túi da lớn trong có đầy bỏng ngô. Và những người hành hương rất ưa thích món ăn này, sau này nó đã trở thành một phần rất quan trọng và độc đáo trong lối sống của người Mỹ. Những người Anh ban đầu đến đây họ gọi chúng là ngô nổ, ngô rang và thậm chí là cơm ngô. Những thổ dân ở Mỹ vẫn thường mang bỏng ngô đến tặng những người Anh sang khai phá như một món quà vì sự hòa bình giữa họ. Tuy nhiên học thuyết này chưa bao giờ được chứng minh!?

Những bà vợ của những người khai phá tạo ra món bỏng ngô riêng của họ bằng cách kết hợp thêm bơ và đường vào bỏng ngô của những người thổ dân mang tặng để sử dụng cho bữa sáng. Sau này, những người Anh đến đây cũng có cách làm bỏng ngô của riêng họ, họ làm những chiếc lồng sắt hình trụ và cho hạt ngô vào trong đó, sau đó luồn một thanh sắt vào giữa chiếc lồng và rồi để chiếc lồng trên ngọn lửa cứ thế xoay tròn cho đến khi hạt ngô nổ hết.

Vào những năm 1890 của thế kỉ 19 bỏng ngô mới thật sự “nổ”. Công ty Albert Dickinson của Odebolt, Iowa dường như là công ty đầu tiên chuyên sản xuất và bán bỏng ngô kể từ những năm 1880. Loại bỏng ngô mà họ bán ra thị trường được đặt tên là Big Buster và Little Buster cho hai kích cỡ của túi bỏng ngô được bán ra thị trường.

Máy nổ bỏng ngô được phát minh bởi gia đình nhà Charles Cretors ở Chicago, Illinois vào năm 1885. Để thử nghiệm chiếc máy của ông, ông phải vận hành nó ở trên phố và phục vụ thử một vài khách hàng. Ông đã bắt đầu sản xuất những loại máy này và bắt đầu lưu hành nó vào ngày 2 tháng 12 năm 1885. Cho tới thời điểm đó, những người làm bỏng ngô thường hay ngồi trước những cửa hàng siêu thị lớn để thu hút khách hàng. Chiếc máy làm bỏng ngô lớn, chậm chạp và cồng kềnh này sử dụng xăng để đốt nóng. Những người bán bỏng ngô dạo thường đi tới những nơi có đám đông như những hội chợ, công viên và sau đó thực hiện đúng quy trình đốt nóng để sản xuất bỏng ngô. Quy trình này vẫn được tiếp tục cho đến những năm 1929 - 1939 những năm trì trệ của nền kinh tế Mỹ. Ngày nay, vẫn còn rất nhiều nơi sản xuất bỏng ngô bằng những chiếc máy do nhà Cretors chế tạo, rất có thể ngày mai khi bạn ra ngoài đi xem phim và mua một túi bỏng ngô thì hãy nhớ rằng chiếc máy làm ra chúng đã được phát minh từ hai thế kỉ trước.

Thế kỉ 20 – Vào năm 1914, Cloid H.Smith tìm thấy công ty sản xuất bỏng ngô Hoa Kì tại trung tâm của “vùng” ngô (Thành phố Sioux, Iowa) và bắt đầu tiến hành vận hành công ty bỏng ngô tư nhân đầu tiên dưới cái tên Jolly Time. Vào năm 1925, ông giới thiệu Jolly Time và một loại lon được thiết kế đặc biệt để chứa bỏng ngô ở trong. Để chứng tỏ với mọi người sức hấp dẫn của sản phẩm mới, ông đã giơ cái lon lên đầy tự hào với dòng chữ in trên đó “Được sản xuất để nổ bỏng ngô”. Và đó là một tuyên bố khá dũng cảm thời bấy giờ.

Với việc mở những rạp chiếu phim khắp nơi trên toàn nước Mỹ vào thế kỉ 20, bỏng ngô trở thành một phần không thế thiếu trong mỗi lần xem phim của người Mỹ. Trong thời kì suy thoái (1929 - 1939), bỏng ngô là một trong số ít những thứ xa xỉ mà người Mỹ có thể mua được. Trong lúc những mặt hàng khác thất bại do đồng tiền mất giá, ngành công nghiệp sản xuất bỏng ngô lại phát triển rõ rệt. Có một câu truyện về một chủ ngân hàng Oklahoma người đã phá sản khi ngân hàng của ông đóng cửa. Ông mua một máy làm bỏng ngô và bắt đầu kinh doanh trong một cửa hàng nhỏ gần một rạp chiếu phim. Sau vài năm, việc kinh doanh bỏng ngô của ông sinh lời nhiều đến nỗi ông có thể mua lại gấp ba lần những gì mình đã mất thời điểm trước đó.

Trong thời kì thế chiến thứ 2 (1941-1945), đường được vận chuyển khắp nơi cho lính Mỹ. Điều này có nghĩa rằng lượng đường trong nước Mỹ không còn đủ nhiều để họ có thể làm kẹo. Vì tình huống trớ trêu này, người Mỹ ăn số bỏng ngô gấp 3 lần so với số họ vẫn ăn bình thường. Có lẽ đây cũng là một lí do khiến cho món bỏng ngô trở nên vô cùng phổ biến.

Khi truyền hình phát triển vào những năm 1950, việc kinh doanh bỏng ngô một lần nữa lại phát triển chóng mặt (thậm chí là gấp 500% so với những thời kì trước). Những hộ gia đình bắt đầu mua những bộ ti vi và họ dần dần thay đổi lối sống của mình với việc ở nhà nhiều hơn và ăn bỏng ngô mỗi khi xem ti vi.

Ngày nay, món bỏng ngô được chế biến thành nhiều kiểu khác nhau và vẫn được giới trẻ vô cùng yêu thích. Người ta có thể cho một chút bơ mặn, ngọt tùy khẩu vị để tạo nên những món bắp rang bơ ngon tuyệt và nhâm nhi mỗi khi thưởng thức một bộ phim truyền hình. Bạn có thể tìm thấy món bỏng ngô ở nhiều nơi và vì nó đã vô cùng phổ biến nên giá cả của chúng cũng khá vừa túi tiền. Tất nhiên, bạn không nên ăn quá nhiều bởi ăn cái gì nhiều quá cũng không tốt cho sức khỏe lắm đâu đấy nhé!