Mất vân tay, chuyện thật như bịa

PRIMROSE, Theo 06:31 25/07/2010

Một buổi sáng bạn ngủ dậy và ale hấp…dấu vân tay của bạn…biến mất. Tin tốt: Bạn tha hồ phạm tội mà không sợ để lại dấu vết. Tin xấu: Bạn chẳng thể nào đi du lịch nước ngoài được đâu.

Phần lớn chúng ta không mấy khi để ý đến dấu vân tay của mình. Trong hầu hết trường hợp, bạn không cần đến dấu vân tay trừ phi... đã phạm pháp hoặc cần làm một số giấy tờ để đi nước ngoài (đi du lịch chẳng hạn)
 

 
Nhưng hãy thử tưởng tượng xem chuyện gì sẽ xảy ra nếu bạn đang đứng làm giấy tờ, thủ tục để đi nước ngoài và đột nhiên nhận ra: “Mình không có dấu vân tay” hay chính xác hơn “Lạy chúa! Dấu vân tay của tôi đi đâu mất rồi”. Nghe có vẻ hoang đường bởi chuyện một số người đẻ ra không có dấu vân tay bẩm sinh thì đã từng nghe chứ có rồi bị mất thì… quá “ảo”
 
Thực tế, chuyện bị mất dấu vân tay là hoàn toàn có thể xảy ra. Với nhiều bệnh nhân ung thư, nhưng tác dụng phụ của một số loại thuốc có thể làm “cháy” luôn cả dấu vân tay.
 
Ban đầu, những loại thuốc này khiến da tay bị phồng rộp sưng đỏ. Sau đó chúng làm tróc dần da tay thành từng mảng. Cuối cùng, da tay vùng bị sưng sẽ bong ra làm bật máu ở các ngón tay. Hậu quả là dấu vân tay biến mất.
 
Dấu vân tay như một thứ để nhận biết từng cá nhân
 
Không có dấu vân tay là một rắc rối khá lớn (trừ phi bạn là một tên đạo chích) bởi dấu vân tay thường được dung làm dấu hiện nhận dạng bắt buộc để nhập cảnh ở một số quốc gia có luật nhập cảnh khắt khe ví dụ như Hoa Kỳ. Thực tế đã có cần bộ phận hải quan Hoa Kỳ phải hoãn thủ tục nhập cảnh của một khách nước ngoài có tên Eng-Huat Tan 62 tuổi vào đây bởi người này không có dấu vân tay. Sau bốn tiếng điều tra họ mới cho người khách kia đi qua vì các thông tin cho thấy ông ta không hề có khả năng gây hại gì cho an ninh quốc gia.
 
Không có vân tay thật sự là một thảm họa.
 
Loại thuốc thường dẫn tới tình trạng “vô danh” ở trên có tên là capecitabine. Đây là một loại thuốc thông dụng dung để chữa trị ung thư đầu, cổ cũng như ngực, dạ dày v..v.. Trong trường hợp bất khả kháng bệnh nhân phải dùng loại thuốc này rồi bị tác dụng phụ nhưng có muốn đi ra nước ngoài, lời khuyên tốt nhất là nên xin một lá thư từ bác sĩ chữa trị để giải thích rõ hoàn cảnh của mình nhằm tránh gặp phải rắc rối.