Tấm bé! Cô đơn là khi bị lũ bạn bo xì không cho chơi chung, là đi học bị bọn nó bắt nạt rồi tự thấy tủi thân. Lúc đó chỉ biết khóc nhè rồi chạy về méc mẹ. Được mẹ ôm vào lòng và dỗ dành, vậy thôi là nín khóc, cầm cây kẹo mẹ mới cho rồi loay hoay một lúc là chẳng còn buồn.
“Khi người lớn cô đơn”
Nhưng ngày bé ấy đã xa rồi. Cô đơn bây giờ…
Là những chiều tan sở muộn, lang thang ở một góc xinh đẹp nào đó tấp nập người qua lại rồi vào một quán yên tĩnh, mãi đắm chìm trong tiếng nhạc acoustic. Đủ tĩnh lặng, đủ một mình để ngắm nhìn không gian ồn ã ngoài kia, và đủ để thấy tim mình hoang mang khó tả.
Tôi của hiện tại - đã biết mở lòng hơn!
Lớn hơn một chút, tôi nhận thức được rằng: “Mình cần phải thoát ra khỏi những suy nghĩ mông lung, những suy diễn tiêu cực về bản thân và bắt đầu hành động, lên kế hoạch tìm kiếm một điều gì đó mà mình thật sự thích, thật sự đem đến niềm vui cho chính mình”.
Vốn là một cô gái luôn muốn đắm chìm trong âm nhạc, tôi có thể hát mọi lúc mọi nơi, buồn tôi hát, vui tôi cũng hát, thậm chí đến lúc tắm tôi cũng nghêu ngao câu hát. Âm nhạc là nguồn cảm hứng tuyệt vời của tôi. Vậy mà đã có thời gian tôi lại quên đi nó.
Quay về với tôi của hiện tại và sở thích âm nhạc đã trở lại, tôi bây giờ thích tìm đến những người bạn mới cùng sở thích, tôi bây giờ đã biết mở lòng hơn và chia sẻ nhiều hơn. Kết quả của sự thay đổi này là tôi đã có cho mình những người bạn mới hợp gu và “cool” hơn bao giờ hết.
TÔI KHÔNG CÒN CÔ ĐƠN
Đó cũng là lần đầu tiên tôi biết được rằng tâm sự với người lạ lại cho tôi cảm giác nhẹ nhõm và khuây khỏa đến vậy.
Ai đó có thể cũng đang cô đơn cảm thấy lạc lõng giữa cuộc sống bộn bề lo toan này, vậy tại sao không tự tìm cho mình cách yêu bản thân hơn. Tôi không cầu kỳ, cũng không giỏi an ủi người khác nhưng tôi biết bạn đang cần cái mà tôi tìm kiếm 3 tháng trước – một nơi để sẻ chia đam mê, một nơi mà người ta lắng nghe và không đánh giá bạn.
Tìm bạn trên Android: http://goo.gl/3sWSu6.
Tìm bạn trên iOS: http://goo.gl/9S0lTc.