Tớ đã từng... les - Phần II

PLXH, Theo 00:01 24/07/2010

Les thì đâu có gì xấu xa...?

Les thì đâu có gì xấu xa...?

Sau cái ngày mà tớ trong lúc hâm hâm điên điên, đã thổ lộ hết tình cảm của mình cho người kia biết bất chấp việc chị ý và tớ đều là... con gái, tớ cứ nghĩ rằng mọi việc có lẽ đến đấy là chấm hết. Ai mà lại có thể chấp nhận được tớ và sự "ngược đời" của mình. Thế nên hôm sau đi học, tớ vô cùng bất ngờ khi thấy chị ý đã đứng ở bến xe bus từ lúc nào và bước lên xe ngồi cạnh mình. Hai đứa đều ngượng ngùng, không dám nhìn vào mặt nhau và lại càng chả dám nói gì với nhau. Trước khi đến bến xe, chị lẳng lặng vứt cho tớ một... cái phong bì thư to đùng, rồi bước xuống. Tớ đứng sững nhìn theo hồi lâu, rồi sau đó mới tỉnh ra, chạy vội vào trường. 


Sau cái ngày mà tớ đã thổ lộ hết tình cảm của mình cho người kia biết,
 tình cảm giữa tớ và chị ấy chuyển sang trang mới


Cả ngày hôm đấy tớ hồi hộp đứng ngồi không yên, nhưng phải nhất quyết chờ đến tối về nhà mới mở thư ra đọc. Đó là một lá thư rất dài và tớ có cảm giác như chị ấy đã viết ra gần như tất cả tâm sự mà mình đã phải giấu kín bấy lâu nay.

Chị ý kể rằng từ bé lớn lên chị đã luôn cảm thấy mình là con trai. Mặc dù cho bố mẹ có đặt cho một cái tên thật là nữ tính, có ép mặc váy, để tóc dài hay bắt cư xử cho ra dáng con gái thì chị ý cũng quyết phản đối bằng được và tự làm theo ý mình. Tất cả họ hàng đều nhìn vào chị ý ái ngại, hàng xóm cũng có người nói ra nói vào, nhưng chị ý mặc kệ.

Bên ngoài nhìn vào thì có thể nhiều người thấy chị ấy "cool", đi đâu cũng là tâm điểm của sự chú ý, được nhiều bạn bè yêu quý và có thể chơi thoải mái với cả con gái lẫn con trai, nhưng thực sự chị ý lại phải sống nội tâm rất nhiều, tự đấu tranh với chính mình rất nhiều và chịu nhiều áp lực cũng như mặc cảm.


Chị ý đã gửi cho tớ một lá thư rất dài chia sẻ về những gì chị ấy đã trải qua và tình cảm dành cho tớ....

Chị ý biết mình "có vấn đề", nhưng luôn cố gắng kiềm chế tình cảm và tỏ ra vô tư lự. Chị đã từng rung động trước một vài người cùng giới, nhưng vì cảm thấy vô vọng và e sợ rằng mình sẽ làm khổ người khác nên đều lặng lẽ giấu giếm cảm xúc và cố gắng quên đi. Chị ý xin lỗi vì đã tránh xa tớ trong thời gian gần đây, hay đã làm tớ buồn, nhưng thực sự thì chị ý chỉ muốn tốt cho tớ mà thôi. Nếu cứ tiếp tục đi cùng nhau, chị ý sợ là hai đứa sẽ... vượt qua nhiều giới hạn cho phép mất.

Lá thư kết thúc bằng những câu nói đi nói lại của chị ý rằng tớ hãy tránh xa chị ấy ra. Nhìn thấy tớ buồn, chị ý cũng buồn nhưng chẳng thể làm gì được. Chị ý muốn dỗ tớ lắm nhưng cứ định đến gần lại thôi, bởi bản thân chị cũng bối rối, không thể lúc nào cũng tỏ ra tươi cười và vô tư được trước mặt tớ...

Đọc xong thư tớ vui buồn lẫn lộn. Buồn khi biết về những điều chị ý phải chịu đựng và vui vì hóa ra chị ý cũng có, ít ra là một chút gì đấy, cảm xúc đối với mình. Dù sao thì lá thư cũng đã khiến tớ hiểu được con người đó nhiều hơn và dường như lại càng muốn gắn bó cùng hơn.  

Sau khi suy nghĩ rất nhiều, tớ chủ động gặp chị ấy để nói chuyện thẳng thắn. Tớ, mặc dù ban đầu e sợ vì cho rằng những cảm xúc của mình là không đúng, là ngược lại với những gì mọi người cho phép giờ lại thấy rằng les thì đâu có gì xấu xa. Cũng giống như hiện tượng gay đã trở nên quá phổ biến thời nay, sẽ chẳng có gì sai trái nếu hai người con gái có tình cảm với nhau và muốn ở bên nhau. Miễn là mình tốt, không làm gì xấu với ai và yêu thương hết mình thì không có lý do gì mà mọi người lại không chấp nhận cả. Chị ấy ngồi nghe tớ nói và im lặng rất lâu. Hai đứa cứ như vậy ở trong phòng của chị ấy cả buổi chiều. Thế rồi, chả ai báo trước ai, cứ như thể là đang làm một việc rất bình thường và tự nhiên, hai đứa bọn tớ... hôn nhau. 


Les thì đâu có gì xấu xa...sẽ chẳng có gì sai trái nếu hai người con gái có tình cảm với nhau và muốn ở bên nhau

Tình yêu đồng giới?

Và từ đó, tớ bắt đầu mang trong mình tư tưởng: Mình là một lesbian. Không tự hào, nhưng cũng chẳng việc gì phải xấu hổ. Bọn tớ công khai đi với nhau trước mặt mọi người. Đội bóng rổ, bạn bè cùng lớp của hai đứa và thậm chí là nhiều người trong trường đều biết rõ chúng tớ đang cặp với nhau. Không biết ai đó có nói gì sau lưng không, nhưng trước mặt mọi người, tớ vẫn cảm thấy bình thường, luôn vui vẻ kể về "anh" của tớ giống như một người con trai thực thụ. Thậm chí, khi đi chơi cùng cả một hội bạn, hai đứa chúng tớ vẫn có thể thoải mái ôm ấp nhau và tỏ ra thân mật như một cặp đôi trai gái bình thường.

Chuyện sẽ không chỉ dừng lại ở đấy, tất nhiên. Trước mặt mọi người đã vậy, đến lúc chỉ còn hai đứa một mình với nhau, tình cảm sẽ được thể hiện ở một mức cao hơn nữa. Cũng giống như ham muốn của bất kỳ những người đang yêu nào, chúng tớ gắn bó thân mật và hài lòng vì đã đáp ứng nhu cầu được yêu thương của nhau. 


Thời gian cứ trôi đi, chúng tớ đã cặp với nhau được gần 2 tháng

Thời gian cứ trôi đi, chúng tớ đã cặp với nhau được gần 2 tháng. Tớ cảm thấy hoàn toàn yên ổn và hạnh phúc  ở bên cạnh "người yêu" của mình. Đối với tớ, việc này chẳng khác gì tớ đang yêu một người con trai cả. Thế rồi một ngày nọ, khi bọn tớ đang ở trong phòng cùng nhau thì mẹ chị ý gõ cửa. Chúng tớ cuống cuồng, làm bộ hai đứa bạn gái đang ngồi chơi và buôn chuyện bình thường rồi mở cửa.

Mặc dù mẹ chị ý sau khi đi vào nhìn quanh và hỏi han vài câu cũng đi ra, nhưng qua ánh mắt và điệu bộ của bác, tớ biết là bác có nghi ngờ. Cảm giác bất an từ đó tăng thêm khi sau vài lần tớ với chị ý hay la cà về muộn, mẹ tớ cũng bắt đầu hỏi và tỏ ra không thích lắm mỗi khi thấy chị ý đi bộ cùng tớ về nhà. Việc này được đẩy lên đến đỉnh điểm khi một buổi tối nọ, tớ và mẹ cãi nhau chỉ vì việc mẹ tớ nói chị ý là đứa "pê đê", không bình thường và cấm không cho tớ đi với chị ý nữa.  

Tớ hiểu rằng chúng tớ chỉ đang trải qua những vấn đề mà có lẽ bất cứ một cặp yêu nhau đồng giới nào cũng phải gặp. Thường thì những người gay hay les sẽ chống đối lại gia đình và cố gắng sống tự do nhất có thể, nhưng tớ mới 17 tuổi, chưa đủ lớn, chưa tự làm chủ được chính cuộc sống của mình nên tớ không dám đứng lên nói thẳng về những điều này.


Tớ cảm thấy hoàn toàn yên ổn và hạnh phúc  ở bên cạnh "người yêu" của mình

Thực sự thì tớ nghĩ rằng thật điên rồ khi phải nói với mẹ là "Con là les" hay làm sao đó. Đôi lúc tớ tự hỏi chính bản thân mình rằng liệu tớ có... les thật không? Đúng, tớ đang yêu một người con gái, nhưng trong tâm trí tớ luôn nghĩ rằng mình đang yêu một người con trai và thật sự tớ chả có một chút rung động nào trước các bạn nữ cùng giới cả. Tớ vẫn hâm mộ các ca sĩ nam và sẵn sàng gào rú lên với lũ bạn thân khi nhìn thấy một anh đẹp giai nào đó đi trên đường. Vậy thực sự giới tính của tớ là gì đây?

Chuyện chẳng đi đến đâu...

Sau 2 tháng đầu ngọt ngào, tớ bắt đầu cãi nhau thường xuyên với "người yêu". Đầu tiên là về chuyện làm sao để tránh sự theo dõi của gia đình, hẹn gặp nhau ở đâu, chỗ nào, rồi mệt mỏi vì phải nói dối và trốn tránh. Tiếp theo đó là chuyện chị ấy... ghen. Tớ thi thoảng hay đi chơi bóng rổ với mấy thằng bạn trai cùng lớp, đùa nghịch nhắng nhít cùng nhau, chỉ thế thôi mà chị ý nghi ngờ rồi giận dỗi ghê lắm. Tớ nghe nói là người bình thường ghen một, thì người đồng tính còn ghen gấp mười, bởi bên cạnh cảm giác yêu thương bình thường còn có cả sự lo sợ và mặc cảm về bản thân nữa.


Đôi khi trước thái độ cấm đoán của mẹ, tớ cũng cảm thấy chút bất an...

Rồi tớ cũng quen luôn với những việc như chị ấy chỉ vì cãi vã với bố mẹ khi đi cắt .. đầu đinh mà đùng đùng bỏ nhà đi, được một hai ngày lại quay về rồi cãi nhau tiếp, nói chuyện với tớ được một vài câu là khóc lóc. Ngột ngạt, gò bó, tớ còn khó chịu hơn khi bỗng nhận thấy "người yêu" của tớ hóa ra lại rất... con gái. Không chỉ nhạy cảm, dễ giận dỗi, hay để ý, hay ghen mà còn khiến tớ cảm thấy không thể dựa dẫm được. Tớ luôn muốn người yêu của mình phải là một ai đấy mạnh mẽ để tớ dựa vào, vì tớ là con gái mà, tớ không hề một người khiến tớ suốt ngày phải lo lắng và cãi cọ như thế này.

Trái ngược với vẻ nam tính bên ngoài, hóa ra chị ý lại là một con người mềm yếu và rất dễ tổn thương. Dần dà, tớ trở nên chán ngán lúc nào không hay. Mặc dù tớ biết là chị ý đã khổ nhiều và cần phải được thông cảm, nhưng rõ ràng những gì đang xảy ra hoàn toàn không phải là những điều tớ mong đợi. Không, thực sự là tớ không muốn yêu kiểu này. Tớ bắt đầu nghĩ chị ý giống một người bạn thân cần tớ chăm sóc hơn là một người yêu.  

Chuyện "tình yêu" diễn ra không như mong đợi khiến tớ trở nên dửng dưng hơn và đây chính là lý do để chúng tớ càng cãi nhau nhiều, để chị ý càng ghen tuông và giận dỗi nhiều. Tớ mệt mỏi đến mức chả thèm giải thích nữa. Tớ có cuộc sống riêng của tớ và tớ vẫn đi chơi vô tư với các bạn trai khác bình thường, mặc kệ nếu như chị ý cứ thích làm ầm lên.


Rùi bọn tớ bắt đầu cãi vã, ghen tuông... Trong những lúc ngột ngạt, gò bó, tớ còn khó chịu hơn khi bỗng nhận thấy "người yêu" của tớ hóa ra lại rất... con gái

Cuối cùng, chuyện gì đến cũng phải đến, tớ đã nảy sinh tình cảm với một bạn trai khác và nhận ra rằng sau tất cả, mình là con gái 100%. Tớ quyết định chấm dứt với chị ấy. Chị ấy có khóc lóc, cầu xin và nói đến thế nào, tớ vẫn giữ nguyên quyết định vì đơn giản là tớ không muốn đi tiếp như thế này. Đúng là tớ đã rung động trước một người con gái, đã vượt qua nhiều giới hạn của tình cảm bạn bè, đã tự nhận với nhiều người rằng mình bị les, nhưng những cảm giác đấy đã hết từ lâu, hoặc thực sự thì tớ không làm sao cả.  

Câu chuyện kết thúc rất lặng lẽ. Tớ và chị ấy từ đó không gặp nhau nữa và cũng không ai chủ động giữ liên lạc với ai cả. Tớ biết đã làm chị ấy tổn thương, nhưng nếu như không dừng lại, trong tương lai hai đứa sẽ còn khổ nữa...

 ****
.... Đã nhiều năm trôi qua kể từ khi chuyện này xảy ra. Tớ hiện giờ đã có người yêu là con trai và đang rất hạnh phúc. Dù không gặp, nhưng qua người này người kia, tớ biết rằng chị ý cũng đã vài lần thay người yêu mới, tất nhiên đều là con gái cả. Tớ không hề ngạc nhiên, bởi rõ ràng là tớ và chị ý khác nhau. Dẫu vậy, tớ vẫn mong chị ý hạnh phúc và tìm được người có thể thực sự hiểu, thông cảm và đi cạnh mình.


Sau mọi chuyện đã xảy ra, giờ tớ chỉ biết lặng lẽ đứng một chỗ rồi cười trừ khi thi thoảng gặp trên phố hình ảnh một số bạn gái ăn mặc cực kỳ  "tomboy" tay trong tay một bạn gái khác rất tình cảm..

Sau những chuyện đã xảy ra, tớ bỗng nhận thấy rằng dường như có rất nhiều bạn gái rơi vào trường hợp giống tớ, không phải les thực sự nhưng lại rung động trước những người con gái-trông-giống-con-trai. Và cũng chả lạ lùng gì khi thi thoảng tớ vẫn gặp trên phố hình ảnh một số bạn gái ăn mặc cực kỳ  "tomboy" tay trong tay một bạn gái khác rất tình cảm. Rồi đến một ngày gần bỗng nhiên con bạn thân chí cốt của tớ dẫn về một "anh" mang giới tính XX và giới thiệu là người yêu, tớ cũng chỉ biết lặng lẽ đứng một chỗ cười trừ, rồi khi chúng nó quay lưng đi thì lặng lẽ lắc đầu...